“Tiểu Nam.
.
chị đang định sẽ đến gặp em, chuyện hôm qua em vẫn ổn chứ ?”
“Vâng, em ổn ạ.
”
“Mau vào trong nói chuyện, chị đã rất lo khi biết tin em bị bắt cóc đấy.
”
Hai người bước vào trong, cậu nhìn xung quanh không thấy anh liền lân la hỏi chuyện.
“Chuyện là.
.
anh Cyrus vẫn ổn chứ ạ ?”
“À.
.
anh ấy ổn.
”
Mãn Mãn nhìn cậu không chớp mắt khiến cậu bối rối không biết tại sao.
“Mà.
.
rốt cuộc chị vẫn không hiểu…”
“Ý chị là chuyện gì ?”
“Trước đây Cyrus chưa từng để ý hay giúp đỡ bất kì ai, lần này thấy anh ấy lật đật chạy đi tìm em khiến chị rất thắc mắc đấy.
”
“Chưa từng.
.
ấy ạ ?”
Mãn Mãn gật đầu, Cyrus trước nay ai cũng đều biết anh là một tổng tài ngạo mạn và tại thượng.
.
làm gì có chuyện để ý hay quan tâm đến người khác chứ, ngay cả đến đứa em gái này còn chưa từng được anh ấy để tâm đến chứ đừng nói là người khác.
Lần này thực sự rất kì lạ, cậu cũng chỉ biết im lặng lắng nghe, ngay cả đến bản thân cậu cũng không biết vì sao anh lại làm vậy, tất cả mọi thứ anh làm cho cậu đều thật khiến người khác hiểu lầm.
“Có thể.
.
cho em gặp anh ấy một lúc được không ?”
“Em muốn gặp anh ấy sao ? Được rồi, để chị dẫn em lên.
”
Cậu đứng trước cửa phòng, ngập ngừng không biết làm sao, may mà có chị Mãn Mãn gọi giúp.
“Anh à, Tiểu Bạch Nam đến gặp anh này.
”
Tiếng anh đáp lại nhưng khá yếu ớt “Để em ấy vào.
”
Mãn Mãn bảo cậu mau vào trong, cô ấy sẽ đợi cậu ở nhà dưới.
Cậu từ từ nắm tay nắm cửa, bước vào bên trong căn phòng tối vì không được bật đèn, cậu vươn tay định bật thì bị anh từ phía bên cạnh kéo lại.
Anh khoá cửa, bảo cậu im lặng chút.
“T.
.
ại sao.
.
vậy…”
Anh với tay bật đèn lên, vừa nhìn thấy anh, cậu đã vội vàng sốc khi thấy anh bị thương.
“A.
.
nh.
.
bị.
.
làm.
.
sao vậy ?”
“Giúp tôi băng bó.
”
Cậu giúp anh sát trùng rồi băng bó lại vết thương, vết thương ở vai khá lớn, tại sao anh ấy lại không đến bệnh viện, trong đầu cậu hiện lên rất nhiều câu hỏi.
“L.
.
à.
.
Vũ Thiên.
.
làm sao ?”
Cậu trầm mặc hỏi anh, trong lòng cậu cũng biết rõ đáp án rồi, chắc chắn là vì cứu cậu mà anh ấy và hắn đã xảy ra xô xát.
“Không.
”
“Anh còn chối ? Vậy anh nói xem vết thương này làm sao lại xuất hiện ?”
Anh không biết phải nói gì, bảo cậu đừng suy diễn lung tung, anh cũng bảo nếu xong chuyện rồi thì mau về đi, anh muốn nghỉ ngơi.
Cậu mở túi ra, đưa cho anh bản hợp đồng.
“Em suy nghĩ kĩ rồi ?”
“Ừm.
”
“Vẫn là vì cậu ta sao ? Em thật sự…”
Vừa nói anh vừa giở bản hợp đồng ra, vốn nghĩ cậu sẽ không chấp nhận kí vào nhưng cuối cùng lại hoàn toàn ngược lại.
“Em kí rồi ?”
“Ừm.
”
“Em đồng ý.
.
gả cho anh sao ?”
“Cũng không còn cách nào khác, đành nhờ anh giúp thôi vậy, tôi cũng sẽ không bị anh ta bám theo.
”
Cyrus ôm lấy cậu, anh hứa sẽ bảo vệ cậu, còn cậu, nở một nụ cười nhẹ, cậu cảm nhận được sự quan tâm của anh.
.
cho dù đó chỉ là thỏa thuận.
…
“Em về đây ạ.
”
“Chị sẽ thường xuyên sang thăm em, hãy nhớ bảo vệ bản thân thật tốt nhé.
”
“Em biết rồi, chị cũng vậy nhé.
”
Cậu bước ra ngoài, trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm biết bao nhiêu, nhìn lại phía ngôi nhà, sắp tới cậu sẽ phải chuyển đến đây sống, cậu có thể cảm nhận được sự hạnh phúc khi có một mái ấm, một gia đình trọn vẹn, cậu chưa bao giờ nghĩ đến tương lai của bản thân, một người chỉ biết sống cho hiện tại, liệu cậu có hạnh phúc trọn vẹn ?.