Yến Minh Lam nhíu mày, vốn cô không muốn xen vào, nhưng nếu chuyện yêu đương lúc nào cũng do người lớn sắp đặt như vậy thật sự không công bằng.
Không công bằng cho những cặp thật sự yêu nhau nhưng vì chữ Mai Mối của hai bên gia đình mà lại phải rời xa người mình yêu, Yến Minh Lam thật sự không chấp nhận.
Yến Minh Quân nhìn đứa con gái nhỏ của ông nghiêm túc, mày khẽ nhíu lại nghĩ gì đó nói.
" Ba biết, nhưng ít nhiều gì ba cũng là nói vậy chứ không ép buộc.
Với lại con cũng cần người giúp con đánh chữ mà không phải sao? "
Yến Minh Lam thở hắc ra một cái, nhắc đến chuyện cần người đánh chữ cô càng khó chịu, lại cúi xuống nhìn tay của mình, mày cô càng nhíu chặt hơn.
Nhìn ra sao cũng không chịu nổi, tại sao lại thành ra thế này.
Yến Minh Lam vô lực dựa vào sofa không nói chuyện, Yến Minh Thu nhìn tay của em gái mày cũng khẽ nhíu, cô có nghe qua chuyện em gái bị thương.
Lại nhìn về cha cô Yến Minh Quân, cô chắc chắn Yến Minh Quân đang cố nói tình trạng nghiêm trọng để con bé không ôm máy tính được đây mà nhưng.
.
.
cô càng không thể nào cứ như vậy đồng ý chuyện MAI MỐI gì đó, không lẽ vì em gái mà hy sinh tình yêu hạnh phúc của bản thân.
Yến Minh Lam nghĩ nghĩ nói.
" Hay chị cứ đồng ý đi, tầm nửa năm thôi là xong.
"
" Xong gì? "
" Bộ truyện của em chứ gì, chị chỉ cần giả vờ giả vịt tìm hiểu nhau với anh bác sĩ kia là xong.
"
" Nói thì dễ nhưng làm thì khó em biết mà.
"
Yến Minh Quân cũng nhíu mày, cái gì cũng không nói.
Yến Minh Lam không nói gì mà đi thẳng lên phòng ngủ, cô mệt! Chuyện này không quan tâm nữa, càng nghĩ đến càng đau đầu thôi.
Yến Minh Thu nhìn Yến Minh Lam một lúc cũng đi lên phòng cô.
Yến Minh Quân và Liên Ngọc Doanh còn ngồi ở phòng khác im lặng một lúc.
Liên Ngọc Doanh mới nói.
" Anh toàn làm chuyện vớ vẩn.
"
" Anh cũng chỉ muốn tốt cho con bé nhỏ thôi.
" dừng một chút ông mới nói tiếp.
" Thằng bé Thế Huân cũng rất tốt.
"
" Tốt thì làm sao? Khi con lớn chúng ta đã có người yêu.
"
Liên Ngọc Doanh nhíu mày nói.
Yến Minh Quân ôm lấy vợ ông khẽ nói.
" Thôi mà vợ, anh cũng vì con gái thôi mà, cứ cho hai đứa tìm hiểu, rồi Minh Thu tự nói rõ ràng, trong khi đó Minh Lam vẫn có thể nhờ vả Thế Huân đánh chữ mà.
"
Liên Ngọc Doanh thở hắc ra, nhéo nhẹ hông chồng bà một cái, Yến Minh Quân biết vợ mình sẽ giúp nên giả vờ la lên.
" Đau a.
.
.
Đau a.
.
.
"