Nghê Thi Đinh vén mái tóc đẹp phía sau lên trước, cởi bỏ khóa kéo sau lưng. Mộ Trừng Dục lập tức dùng chiếc mũi cao thẳng của mình cọ tới cọ lui hai bầu ngực mềm mại của cô, bộ lễ phục cúp ngực liên tục bị cọ xát dần trễ xuống.
Hai bầu ngực trắng trẻo mềm mại lập tức bại lộ trong không khí, bên trên hai núm vú còn dán miếng dán nhũ hoa màu hồng nhạt. Ngay sau đó Mộ Trừng Dục cắn mép miếng dán nhũ hoa, dùng răng xé xuống.
Người đàn ông tựa như hổ đói vồ mồi, vùi đầu trong một mảnh mềm mại, ăn uống thỏa thích.
Hôm nay Mộ Trừng Dục phá lệ gấp gáp, không đợi Nghê Thi Đinh duỗi tay, anh đã dùng một bàn tay khác xé miếng dán nhũ hoa còn lại xuống. Đôi tay nâng hai bầu ngực kề sát lại gần nhau, mở to miệng, một ngụm ngậm lấy hai trái mâm xôi màu đỏ rực.
“Ách…”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy rằng động tác của anh dồn dập, nhưng kỹ xảo ngày thường vẫn còn đó, Nghê Thi Đinh được hầu hạ thoải mái, ánh mắt dần dần bao phủ một tầng mê ly. Cô lâng lâng chìm vào bên trong sóng tình, ánh sáng của chiếc đèn chùm trên đỉnh đầu cũng bắt đầu trở nên có chút mơ hồ.
Sau khi dồn dập liếm láp hai đầu vú, anh vội vàng duỗi tay xuống phía dưới tìm kiếm. Bởi vì làn váy của Nghê Thi Đinh quá dài, quá rộng, cho nên anh phải lăn lộn một hồi lâu, mới cảm thấy mỹ mãn tìm được vào bên trong làn váy.
“Ngô… Mộ Trừng Dục.”
Cảm nhận được sự tiếp xúc với đầu ngón tay người đàn ông, Nghê Thi Đinh bất chợt rên thành tiếng, hai chân không tự giác mà dang rộng đón chào.
Cô cảm nhận rõ ràng được ngón tay kia chậm rãi cọ qua cọ lại trong bức tường thịt mềm mại của mình. Từ từ tách ra, không ngừng thâm nhập, tựa như một con rắn linh hoạt nhẹ nhàng phá vỡ từng lớp thịt mềm.
Hiện tại tất cả mọi sợi dây thần kinh trong đầu Nghê Thi Đinh đều tập trung lên ngón tay ở trong cơ thể, cô cảm giác ngón tay kia bắt đầu chậm rãi di chuyển…
Mới vừa rồi còn chưa đi vào, cái miệng nhỏ dưới thân cô đã là một mảnh ướt át. Sau khi Mộ Trừng Dục chậm rãi thọc vào rút ra vài lần, một dòng dâm thủy chảy dọc theo đầu ngón tay anh.
Nhìn thấy dâm thủy dính đầy ngón tay. Mộ Trừng Dục nhận ra thời cơ đã chín muồi, ngón tay đang thọc vào rút ra đột nhiên dừng lại.
“Ngô… anh làm gì vậy!”
Bị cảm giác trống rỗng đột nhiên đánh úp lại, Nghê Thi Đinh bất mãn lên tiếng, nhưng một người phụ nữ đang bị tình dục chiếm cứ tâm trí, cho dù oán giận cũng quyến rũ hơn hẳn bình thường.
Nghê Nghê nhà anh thật đáng yêu.
Nghĩ như vậy, một bàn tay khác nhanh chóng cởi quần của mình, nắm lấy cây gậy thịt đã sưng to từ sớm kia lên, hướng về phía hoa huyệt ướt át đang ngượng ngùng và e thẹn giữa tầng tầng váy lụa.
“A…” Cảm giác trống rỗng nhanh chóng bị lấp đầy, Nghê Thi Đinh thoải mái thở ra một hơi.
Giờ phút này trên người cô vẫn còn mặc lễ phục tham dự yến tiệc, hệt như một nàng công chúa hoa lệ.
Chẳng qua là hai núm vú trên bầu ngực công chúa đang chói lọi đứng thẳng trong không khí, làn váy xinh đẹp bên dưới che đi đôi chân dài của người đàn ông. Quần lót ren bị kéo xuống lệch sang một bên, hoa huyệt phấn nộn nuốt chửng côn thịt to lớn của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ư ư… Mộ Trừng Dục, thật thoải mái, a…”
Đây là một vị công chúa dâm loạn, cô mặc một thân lễ phục lộng lẫy nằm dưới thân anh rên rỉ, ánh mắt dần dần mất đi tiêu cự. Tất cả những điều này đã phá vỡ định kiến rằng Mộ Trừng Dục anh chỉ có thể nhìn từ xa mà không thể dâm loạn.
Bộ dáng cô mê tình loạn ý như vậy xinh đẹp biết bao nhiêu. Chỉ có anh mới có thể nhìn thấy, chỉ có anh…
Mộ Trừng Dục nâng hai chân cô lên cao, thuận thế đè lên người cô, khiến cho cái miệng nhỏ đang chảy nước kia hướng về phía anh. Mộ Trừng Dục quỳ gối trên giường không ngừng thọc vào rút ra, tốc độ càng ngày càng nhanh.
“A, Mộ Trừng Dục, anh chậm một chút!”
Giờ phút này côn thịt to lớn kia đang điên cuồng đâm vào bức tường thịt non mềm của mình, chạm tới nơi mẫn cảm nhất trên người cô, Nghê Thi Đinh cảm thấy tất cả các giác quan trên người mình đều bắt đầu tê dại.
Hai chân cũng run nhè nhẹ.