Quyển 1 - Chương 15: : Tình triều (H)Đã nhận ra sự thay đổi của y, nội tâm Mục Ly Huy nóng lên, vừa dây dưa răng môi với y, mạnh mẽ mút vào, đồng thời hạ thân cũng không hề khắc chế nữa, biên độ cắm rút càng lúc càng lớn, côn thịt thô dài toàn bộ rút ra khỏi đường đi trơn ướt rồi lại hung hăng cắm phập vào, thịt trụ phủ kín gân xanh cọ lên vách động non mềm, hung hăng cọ xát đường đi chặt khít của y.Bị thứ nóng bỏng đó xỏ xuyên qua một cách kịch liệt và nhanh chóng, Tạ Văn Song bị kích thích đến độ không chịu nổi, môi lưỡi bị chiếm lĩnh không thể hô hấp, từ ngực đến khuôn mặt đều đỏ bừng, đôi mắt mịt mờ mở to, trong đáy mắt chứa đầy tình dục cuồng nhiệt.Bên trong đường đi, tầng tầng lớp lớp thịt mềm càng lúc càng trở nên mềm xốp, không ngừng nở rộ rồi co rút lại trong lúc bị cán thịt thô to chọc cắm.
Chúng bao vây lấy côn thịt thô lớn cực nóng đó, mút vào và đè ép, dây dưa vuốt ve nó. Từng vòng thịt non nọ vừa trơn trượt vừa ướt nóng, chúng trói buộc lấy côn thịt cương cứng, mang đến từng đợt khoái cảm tê dại.
Mục Ly Huy thở hổn hển, động tác thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, cắm vào vừa mạnh vừa sâu, quy đầu mượt mà ngang ngược ra ra vào vào, gần như chạm được đến nơi sâu nhất trong hoa tâm.Tạ Văn Song vô lực nằm ở trên giường, đôi tay bị trói quặt sau lưng bị người đè ở dưới thân đến gần như tê dại, đôi chân thon dài thẳng tắp giạng rộng, bị nhục hành đỏ tím thô dài không ngừng xỏ xuyên chọc cắm, dâm dịch trơn trượt bị mang ra khỏi huyệt khẩu theo động tác đưa đẩy của côn thịt thô cứng, khiến cho huyệt tâm non mềm ướt át bóng loáng.Khoái cảm đến một cách mãnh liệt mà kịch liệt, khi ý thức y dần dần trở nên mơ hồ, bị tình triều kịch liệt lấp đầy.
Tạ Văn Song thậm chí còn quên mất kẻ đang đè trên người mình mà làm chính là kẻ mà y ghét nhất, từng chuỗi tiếng hừ nhẹ tràn ra từ trong cổ họng y, nếu không phải đôi môi bị chặn chỉ sợ là y sẽ trực tiếp rên rỉ thành tiếng.Đồng tử của Mục Ly Huy tối tăm, gần như mất hết lý trí, eo hông di chuyển cực nhanh, côn thịt nóng bỏng vừa thô vừa dài cắm vào càng lúc càng sâu.
Đến cuối cùng, vào một thời khắc nào đó, hắn đột phá từng tầng từng lớp thịt huyệt, nặng nề đánh vào trong hoa tâm tràn ngập tính co giãn.Cảm giác ngứa ngáy tê dại mãnh liệt vọt đi khắp toàn thân, Tạ Văn Song giống như bị điện giật, hai chân đột nhiên cứng đờ, đường đi nóng sốt lúc đóng lúc mở, xoắn chặt gắt gao lấy nhục hành nóng rực.
Hoa tâm y mấp máy, phun ra một luồng mật dịch trong suốt ấm áp.Trong đêm động phòng hoa chúc của chính mình, y bị người mà bình sinh y ghét nhất cắm đến cao trào..