Quyển 1 - Chương 20: : Không chạy nữa (H)Mục Ly Huy lại không buông tha cho y mà tiếp tục lao tới trong đường đi của y kể cả sau khi y đã cao trào, nhục hành nóng bỏng va chạm một lần rồi lại một lần, không ngừng tấn công điểm đã tê dại mềm nhũn đến run rẩy của y với tần suất va chạm dày đặc.Ở trên giường, sự bá đạo và ham muốn chiếm hữu ẩn sâu trong bản tính của hắn đã hoàn toàn lộ rõ ra.“Ưm căng quá… Mạnh quá rồi… Ưm dừng lại…” Tạ Văn Song sắp điên rồi, khoái cảm giống như một trận đại hồng thủy vỡ đê mà đến, từng cơn sóng cuộn cọ rửa ý chí của y.
Toàn thân y đều đang run rẩy, khó chịu túm chặt đệm chăn dưới thân, không nhịn được mà xin tha, hốc mắt đã hơi ươn ướt.Mục Ly Huy lại càng quá đáng hơn, hạ thân mãnh liệt va chạm.
Đáy mắt hắn đen tối y ám, hắn bất chợt bóp lấy thịt đùi nóng bỏng đã bị hắn đét đánh đến sưng đỏ, mạnh mẽ xoa bóp, ý uy hiếp không cần nói cũng biết: “Vừa rồi ngươi đã đồng ý gì với ta?”Đại não Tạ Văn Song hỗn loạn, tất cả cảm quan đều bị khoái cảm kịch liệt chiếm lấy, vốn không nhớ rõ mình đã từng nói những gì.
Y thậm chí còn không hiểu được ý của hắn, không ngừng lắc đầu, chỉ biết dựa vào bản năng để xin tha: “Hức hức… Đừng nhéo mà… Đau quá…”Mục Ly Huy bóp chặt lấy mông thịt non mềm của y, nhục hành nóng rực thọc thật mạnh vào bên trong, nhục côn to lớn liên tục nghiền đè nện giã hoa tâm non nớt, tiếp tục chất vấn y: “Vừa rồi ngươi đã đồng ý cái gì?”Tạ Văn Song lắc đầu, trong đôi mắt toàn là khoái cảm cuồng loạn, nước mắt trong suốt ứa ra khỏi hốc mắt làm ướt đẫm khuôn mặt y.
Y chỉ cảm thấy vừa khó chịu lại vừa vui thích.Cảm giác nóng rực đau đớn quen thuộc không ngừng truyền từ thịt đùi đến khiến y rốt cuộc nhớ ra chuyện mới xảy ra lúc trước.
Y khóc thút thít gọi: “Phu quân… Ta không chạy trốn… Buông ta ra, đau quá… Ta không được…”Nhịp thở của Mục Ly Huy hỗn loạn, đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập tơ máu đỏ li ti.
Hắn đột nhiên nắm chặt lấy mông thịt y, năm ngón tay ngập sâu vào trong thịt mềm trắng nõn để lại dấu tay xanh tím.
Eo hắn đông đưa, bắt đầu ngang ngược sảng khoái mà làm, dục vọng cương cứng đấu đá lung tung trong hoa huyệt, hung mãnh mà khuấy đảo.Nhục côn thô to như cắm rễ trong đường đi trơn ướt, gần như căng mở tiểu huyệt chặt khít đến biến hình.
Nó cắm vào vừa sâu vừa mạnh, dương vật nặng trĩu tùy ý xỏ xuyên tới lui, thọc vào rút ra và va chạm..