Lên Nhầm Kiệu Hoa H


Quyển 1 - Chương 26: : Đồng ý sinh bảo bảo (H) (Hoàn Q1)Tạ Văn Song vốn không thể chịu nổi động tác đưa đẩy nhanh chóng và hung mãnh đó, đường đi càng lúc càng co rụt lại gấp gáp hơn.Một khắc ngay khi y sắp sửa lên đỉnh, dương vật đang mãnh liệt thọc vào rút ra trong hoa huyệt đột nhiên ngừng lại, quy đầu to lớn chặt chẽ bịt kín tử cung nhỏ hẹp đó, mặc cho cung thất nhỏ bé kia có co rút và thúc giục thế nào đi nữa cũng không chịu nhúc nhích.Hoa huyệt vừa tê vừa ngứa giống như có vô số con kiến đang bò, Tạ Văn Song khó chịu cau mày, đôi mắt đong đầy dục vọng nóng rực nhìn về phía Mục Ly Huy, bất lực cầu xin tha thứ: “Phu quân…’Cho dù ý thức đã vỡ vụn, bản năng y vẫn biết xưng hô này sẽ khiến cho nam nhân nằm đè trên người y vừa lòng.Sắp đến cao trào mà phải dừng lại, chính Mục Ly Huy cũng cảm thấy rất khó chịu.

Hắn cau mày, nghiến chặt răng, cố gắng nhẫn nhịn dục vọng cuồn cuộn đang gào thét trong cơ thể, thò lại gần bên tai y, đè đè bụng dưới bị thọc vào đến phồng lên của y, hơi thở ấm áp phả ra, hỏi: “Nơi này của ngươi dùng để làm gì?”Cảm giác ngứa ngáy tê dại trong cơ thể tán loạn, Tạ Văn Song sắp phát điên rồi.


Y lựa chọn câu nói mà y có ấn tượng trong tiềm thức để đáp lại: “Ưm… Khó chịu quá… Phải cho ưm phu quân… Sinh bảo bảo ưm…”Nghe được câu trả lời hài lòng, Mục Ly Huy vẫn không chịu buông tha cho y, tiếp tục hỏi: “Vậy ngươi có bằng lòng sinh bảo bảo cho phu quân không?”“… Ưm bằng lòng… Ta bằng lòng sinh bảo bảo cho phu quân… A ta không chịu được… Buông tha cho ta đi…”Tạ Văn Song khó chịu ngẩng đầu lên, hai tay nắm chặt lấy khăn trải giường ở dưới thân, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, trong đáy mắt tràn ngập xuân tình và khát vọng.Câu trả lời này quả thật giống như tình dược, hầu kết của Mục Ly Huy nhúc nhích, bóp chặt lấy vòng eo của y, rút nhục hành ra một đoạn rồi lại hung hãn đâm vào.

Quy đầu cực lớn phá vỡ cổ tử cung, hung hăng nện vào trên vách tử cung.Cảm giác bị va chạm lấp đầy thực sự quá tuyệt diệu, Tạ Văn Song phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn, mũi chân đều thoải mái đến độ cuộn tròn.Nhục huyệt đói khát mà mấp máy bao lấy côn thịt nóng bỏng nóng rực, siết chặt lấy nó, hết hút rồi cắn.Mục Ly Huy cũng cảm thấy vô cùng thỏa mãn, eo hông mau chóng lắc lư, thoải mái mà làm.


Dục vọng cương cứng trào dâng của hắn ra ra vào vào trong tử cung non nớt trơn ướt.“A… Không được…”Chưa thọc vào rút ra được mấy lần, Tạ Văn Song đột nhiên cong lưng, hai chân gồng cứng lên, rên rỉ bắn ra.Huyệt non trong lúc cao trào bóp rịt lấy nhục căn của hắn, tử cung chật hẹp mút lấy quy đầu, Mục Ly Huy ưỡn thẳng lưng, eo hông di chuyển cực nhanh, lại hung hăng nện giã mấy chục cái nữa rồi mới buông lỏng tinh quan, bắn vào nơi sâu bên trong tử cung y.Cao trào liên tục khiến cho Tạ Văn Song mỏi mệt không thôi.

Y nằm trên đệm chăn thở dốc trong chốc lát rồi cứ thế mơ mơ màng màng chìm vào hôn mê.Mục Ly Huy dịu dàng nhìn y, hôn nhẹ lên khuôn mặt y, cũng không rút dương vật ra mà cứ cắm trong cơ thể y như thế, ôm lấy y, đắp chăn lại đàng hoàng rồi ngủ thiếp đi.Trên chiếc bàn cách đó không xa, cặp nến đỏ long phượng đã cháy hết một nửa, đêm động phòng hoa chúc sắp sửa trôi qua rồi.Tác giả có lời muốn nói: Chiếc xe đầu tiên đã xong rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận