Quyển 2 - Chương 4: : Lần đầu gặp mỹ nhân (2)Cách một khoảng thật xa, hai người khách khí chắp tay chào nhau.
Chung Lân Cẩm đột nhiên nhớ ra người mà vị Liễu tiểu công tử cực kỳ xinh đẹp đó phải gả cho chính là hắn, không nhịn được mà liếc mắt nhìn một chiếc kiệu hoa khác cũng đang dừng ở trong Thừa Lộ Tự.
Hắn không ngờ rằng bọn họ lại thành thân cùng ngày.Có lẽ là quá nhàm chán, chưa nhìn xa xăm chờ đợi được bao lâu, hắn lại nhớ đến những lời nói bậy của đám bằng hữu không đàng hoàng trên du thuyền ngày ấy, ánh mắt không khống chế được mà liếc mắt nhìn hạ thân của Mục Ly Huy.Mục Ly Huy ngồi trên lưng ngựa, y quan chỉnh tề, lễ nghi quy phạm, đương nhiên là chẳng nhìn thấy gì cả.Trong lòng hắn khẽ cười nhạo một tiếng, hắn mới phát hiện ra bản thân mình ấy thế mà lại có thể vô vị đến thế.
Hắn thu liễm suy nghĩ đi, không để chúng phát tán lung tung nữa.Cũng may là hắn không phải chờ quá lâu, hai vị tân nhân bái tế trong miếu đã được nâng ra, phủ thượng thư và phủ Trấn Viễn hầu nằm ở hai hướng khác nhau, cách nhau cũng không gần.
Chung Lân Cẩm lại chắp tay chào tạm biệt Mục Ly Huy, đưa theo đội ngũ đón dâu đường ai nấy đi.Sau khi bái đường và đưa tân nương về phòng, đã rất lâu rồi không cùng uống rượu, hơn nữa các bằng hữu thân thiết chơi chung thường ngày đều đến chúc mừng, vì chiêu đãi bọn họ Chung Lân Cẩm vẫn luôn bận rộn đến tận khuya mới quay về phòng.Hắn mang theo một thân mùi rượu, tiến vào tân phòng được trang trí bằng sắc đỏ tươi vui.
Hắn nhìn thấy Tạ Ngưng Trúc và vài gã sai vặt im lặng trông chừng ở bên ngoài.Vừa nhìn đã biết chắc chắn là do Tĩnh An hầu phu nhân sắp xếp, vì đề phòng Tạ Văn Song không nghe lời và không tuân thủ quy tắc, có thể nói là bà đã hao tổn tâm huyết rất nhiều.Không kiên nhẫn phất phất tay, Chung Lân Cẩm đuổi hết toàn bộ những người này ra bên ngoài.
Hắn thậm chí cũng không cho phép bọn họ canh giữ ở cửa, dù rằng ngày thường hắn hay tìm hoan mua vui ăn chơi đàng điếm, chuyện hoang đường gì cũng đã làm cả rồi nhưng giờ lại có phần xấu hổ, nhất là lát nữa hắn sẽ động phòng với trúc mã Tạ Văn Song, càng nghĩ càng cảm thấy không được tự nhiên.Chờ cho đến khi tất cả mọi người đã đi rồi, hắn khóa cửa kỹ lại, vừa đi đến gần mép giường đã nhìn thấy thê tử tân hôn của hắn đang quy củ ngồi ở đằng kia, vẫn không nhúc nhích.Hắn cảm thấy buồn cười, trước kia hắn nào có từng thấy Tạ Văn Song có lúc tuân thủ quy củ như thế này bao giờ.
Nghe nói mấy ngày hôm trước y lại bị cấm túc, đoán chừng là lần này bị giáo huấn không nhẹ nên bây giờ mới nghe lời như thế..