Kim Duyên nuốt khan một cái, cổ họng khô đắng, ánh mắt e dè khi nhìn thấy Khánh Vân thiếu đứng đắn trước mặt. Nàng thật lòng rất muốn nói là em chưa sẵn sàng nhưng đôi môi bé nhỏ vừa hé ra đã bị cô mãnh liệt chiếm lấy. Hai cánh môi mềm liên tục nhận được những cái mút mát nhẹ nhàng từ đối phương, dần dần trở nên mạnh bạo hơn và cuối cùng là như hổ đối ngấu nghiến lấy nàng. Khánh Vân hôn rất tốt, nàng đã bị cô cuốn vào thiên đường hoang lạc, mau chóng phối hợp theo.
Nụ hôn được đẩy sâu khi chiếc lưỡi hư hỏng len vào giữa hàm răng trắng sứ, chiếm lấy khoang miệng ấm nóng càn quấy. Kim Duyên hai tay ôm lấy cổ chồng, cùng cô trao nhau nụ hôn nồng cháy, hai vật thể mềm dẻo say mê quấn quýt bạn tình đến quên mọi thứ xung quanh.
Đầu óc cả hai bắt đầu mụ mị, rời khỏi cái hôn một lúc, Khánh Vân lập tức vồ lấy nàng cắn mút ở vùng cổ. Chiếc cổ cao kiều phút chốc in lên mấy dấu đỏ bắt mắt, rải rác xuống tận vùng da thịt trước ngực.
- Ưm~
Kim Duyên nhắm tịt mắt tiếp nhận cơn sóng tình, hoàn toàn thỏa mái để cô tạo ra thật nhiều dấu ấn chủ quyền trên người mình.
Roẹt
Âm thanh này quen quen. Nàng mở mắt, liền thấy cái váy ngủ đắt tiền của mình đã bị cô ấy xé rách rồi vứt xuống sàn.
- Sao xé áo em?
Nàng gắt lên, giơ tay đánh cô. Cái tay hư, suốt ngày đi phá đồ của vợ.
- Mai đền cho em 10 cái, giờ giơ tay lên nào.
Khánh Vân bình thản nhìn cái áo tội nghiệp một lượt, sau liền cười vui vẻ rồi cầm tay trái của nàng đẩy lên đầu.
Vì tay phải của vợ đang bị thương nên cô không còng cả hai, thế nên chỉ móc cái còng vào cổ tay trái của nàng rồi cố định đầu còn lại trên thành giường.
Xong, Kim Duyên khỏi chạy.
Tiếp tục công việc, Khánh Vân lùi xuống cởi nốt nội y của nàng ra, lập tức được chiêm ngưỡng cơ thể hoàn mỹ ấy. Cô lúc này thiếu liêm sỉ trầm trọng, nếu tâm lý không tốt là xịt máu mũi chứ đùa, thân hình của vợ cô là kiệt tác của tạo hóa, hai bầu ngực căng tràn sức sống, kiêu hãnh trên đó là hai viên ngọc đỏ hồng chờ cô đến thăm. Vòng eo thon thả, mông cũng nảy nở không kém. Đặc biệt là "em bé nhỏ" phía dưới, thường xuyên được chính tay Khánh Vân săn sóc kỹ lưỡng nên cực kỳ xinh đẹp và thơm tho.
- Bà xã, chị bắt đầu nha?
Hỏi cho vui thôi. Ngay lập tức Khánh Vân áp lên người nàng đối mặt với bầu ngực ngạo nghễ, há miệng ngậm lấy viên kẹo ngọt.
- A~ sướng.
Một bên đầu ngực được khuôn miệng ẩm ướt bao bọc mút mát, một bên được hai đầu ngón tay se lấy khiến Kim Duyên phải oằn mình lên sung sướng. Nàng ôm lấy đầu cô ép sát vào cổ vũ, tay đặt lên bàn tay đang bóp ngực mình để cảm nhận chân thật hơn.
Điên mất! Tại sao Khánh Vân chỉ mới chăm sóc hai bầu ngực một chút mà nàng đã ướt rồi? Bên dưới Kim Duyên cảm nhận rõ rệt dòng nước ấm chảy ra dính dính đến khó chịu, nàng phải cọ hai chân mình vào nhau.
- Vân... sờ... ưm~ khó chịu.
Nàng gấp rút kéo bàn tay của cô xuống giữa hai đùi mình, bạo dạn xoa mạnh lên bông hồng ẩm ướt để bớt đi cơn nóng vội.
Mà Khánh Vân lại xấu xa, cắn đầu ngực nàng một cái, véo vào mép thịt mềm rồi rút ra. Lại muốn trêu nàng rồi.
- Ai cho mà đòi? Ở đây chị là chủ.
Cô ngồi nhướng mày ra oai với nàng, ngón tay vẫn vân vê đầu nhũ hoa để trêu chọc.
- Nhanh đi mà chồng, em ướt lắm rồi đó.
Cơn hứng tình làm Kim Duyên nôn nóng hơn bao giờ hết, nàng giãy nãy vì cô cứ vờn mình. Chân mở rộng, đưa tay vạch hai cánh hoa ra cho cô nhìn, chảy nước nữa rồi.
- Biết rồi, chồng cho em ngay.
Đối diện với cô vợ phóng đãng của mình, Khánh Vân nhoẻn môi cười hài lòng rồi đưa một ngón tay vào lỗ nhỏ.
Từng nhịp nhẹ nhàng nhấp vào giúp nàng vơi đi cơn ngứa ngáy, thỏa mãn ngước đầu lên rên rỉ. Ngón tay bị động nhỏ hút chặt vào, mỗi lần cô rút ra một chút, mép thịt hồng liền không vui hút vào lại. Khánh Vân yêu chết cái động nhỏ thành thật này.
- Ư ư~ thích quá~
Kim Duyên nhắm mắt tận hưởng, đôi môi nhỏ lâu lâu lại bật ra âm thanh kích thích càng khiến ngón tay phía dưới động mạnh hơn.
Được một lúc sau, Khánh Vân cầm lấy quả trứng rung bật nó lên, không chần chừ mà đưa đến hạt đậu nhỏ, Kim Duyên đột ngột đón nhận thêm khoái cảm mà run người, dịch tình rỉ rả trào ra. Viên trân châu bị món đồ chơi làm kích động không ngừng, từng đợt sung sướng cứ thế mà đánh bật lên đại não Kim Duyên kéo nàng vào cơn hoang lạc mù mờ cả lý trí.
- Sao? Thích đúng chứ?
Khánh Vân cong môi hài lòng, ấn mạnh món đồ chơi vào hoa hạch sưng cứng. Cô rút ngón tay ra, mắt nhìn qua cái hộp để tìm kiếm.
Đây rồi, hôm nay cô nhất định phải lấy lại uy quyền của mình.
- Chị... a~ không được...
Cả người Kim Duyên run bần bật, kinh hãi khi thấy Khánh Vân cầm cái roi da lên. Chết, nàng ngu lắm mới mua cái thứ đó, vừa nhìn thôi đã thấy đau rồi.
Quả trứng được cô đẩy vào trong lỗ nhỏ ướt át, nó tích cực hoạt động bên trong tạo ra không biết bao nhiêu là khoái cảm, cộng thêm nàng đang căng thẳng nên động hoa càng thít chặt.
- Bà xã hư, mấy roi đây?
Bàn tay cô xoa xoa mông nàng, cúi xuống hôn nhẹ lên gương mặt đã gần như tái mét.
- Đừng đánh em mà.
Kim Duyên yểu xìu nài nỉ, mắt long lanh như mèo con xin chồng ân huệ.
- Em hư, phải đánh thôi, 10 roi cho chẵn.
2
Người chồng "tàn độc" nhất trên đời đích thị là Khánh Vân. Nghĩ sao mà đòi đánh 10 roi, nát cái mông của nàng luôn đó.
Bất ngờ cô lật người nàng lại, nâng cái mông cao lên một chút, dang rộng hai đùi nàng ra để nhìn rõ mồn một động hoa đang mấp máy chỉ lộ ra sợi dây màu hồng. Cô gian tà xoa mông nàng để chuẩn bị, sau đó không thương tiếc mà quất cái roi xuống.
Một tiếng CHÁT vang trời khiến Kim Duyên hét lên, may là phòng cách âm, nếu không mẹ sẽ qua xách lỗ tai cô đi mất.
- Ngoan, không là chị đánh gấp đôi.
Khánh Vân nhíu mày vịn mông nàng lại khi thấy bà xã cứ nhúch nhích.
CHÁT CHÁT CHÁT
Đau chết, nhưng Kim Duyên vẫn cắn răng chịu đựng vì nàng biết mình quấy sẽ càng thê thảm. Khánh Vân điên rồi, nãy giờ đánh có một bên à, vừa nóng vừa rát thật khó chịu.
- Ưm... Vân nhẹ thôi~ ư... em ngoan mà.
Nàng giấu mặt vào gối, nước mắt cũng chảy ra. Động hoa bị quả trứng hoạt động mãnh liệt, vách thịt non mềm co thắt lại, từng dợt dịch tình tuông ra không điểm dừng. Đau nhưng mà cũng sướng, Kim Duyên điên rồi.
CHÁT
Lại một đòn roi hạ xuống cái mông tròn trĩnh, lực mạnh đến nỗi hằn lên dấu đỏ.
Bây giờ Kim Duyên mới hiểu thế nào là khôn ba năm dại một giờ, trong giây phút không suy nghĩ nàng đã lỡ mua vài món đồ chơi đó để rồi chính bản thân mình bị hành hạ thê thảm.
Khánh Vân kéo sợi dây rút cái trứng rung ra, ném nó đi rồi thay vào đó là hai ngón tay thon dài của mình. Mật hoa lập tức ôm lấy người bạn quen thuộc, hút vào nhả ra liên tục.
- Aaa... Vân~ em sướng... hưm... sướng~
Kim Duyên đón nhận cơn thống khoái đến mờ mắt, hông hẩy liên tục ra sau tạo điều kiện cho lỗ thịt nuốt sâu lấy ngón tay cô. Dòng nước nhờn ào ạt chảy ra, âm thanh nhóp nhép phát ra làm nàng đỏ cả mặt, không thể ngờ cơ thể mình lại nhiều ham muốn tới vậy.
- Ai làm em sướng?
Cô chụp lấy bờ mông sưng đỏ của nàng đưa đẩy mạnh hơn, ngón tay đồng thời điên cuồng làm loạn bên trong lỗ nhỏ nóng ẩm.
- Chị... aaa~ Vân làm em... sướng~ ưm...
Vách thịt co bóp liên tục, khít khao đón lấy ngón tay thon dài đang đâm rút từng nhịp mạnh mẽ, nàng được cô nâng lên tận 9 tầng mây, khoái cảm dồn dập lờ đờ cả mắt.
Mười đầu ngón tay bấu chặt vào tấm nệm đến nhăn nhúm, nàng ngửa đầu rên rỉ vì bị làn sóng tình cuốn lấy, trói chặt vào một miền mê dại. Khánh Vân thích thú nhìn biểu hiện ham muốn của vợ, ngón cái ấn lên hạt đậu nhỏ gia tăng kích thích, quả thật nàng nhạy cảm liền run lên một hồi mạnh.
- AAA...
Kim Duyên rít lên một tiếng rồi cúi đầu thở gấp, nàng ra rồi, giữa hai chân bây giờ là một biển nước lầy lội và nhớp nháp.
Còn chưa kịp hoàn hồn đã cảm nhận được cái miệng âm ấm của chồng mút lấy mình, nàng cũng nằm im để cô dọn dẹp bên dưới. Hai cánh hoa mỏng được cô ngậm vào miệng mút mút rồi trườn lưỡi vào vét hết nước bên trong ra, sau cùng là nuốt hết xuống bụng.
CHÁT
- Á!
Đang nằm nghỉ thì bị đánh, Kim Duyên giật bắn mình nhìn xuống, Khánh Vân lại cầm roi rồi.
- Em chưa được nghỉ đâu đó, nằm ngay lại cho chị.
Khánh Vân di đầu roi vào giữa khe mông nàng lướt lên lướt xuống, giọng lạnh lùng ra lệnh. Những lúc này cô ấy đáng sợ quá đi mất, cứ như là nhân cách thứ hai vậy.
Như thế nên Kim Duyên rất ngoan ngoãn đã vào vị trí nằm thẳng lên đưa mông ra sẵn sàng chờ ăn đòn. Tay cũng bị khóa rồi, đành cam chịu thôi.
CHÁT CHÁT
- Nói, em yêu ai nhất?
Đòn roi như trời giáng hạ xuống bờ mông khiến da thịt nàng thoáng chốc đã đỏ tấy lên. Khánh Vân độc ác!
- Em... yêu Vân nhất... hức~
Nàng mím môi, yếu xìu nói ra. Đau muốn chết.
- Ngoan, không đánh em nữa.
Thấy vợ đau đến phát khóc, Khánh Vân mới thương tình mà ném cái roi xuống đất, sau đó tới mở khóa còng tay.
Kim Duyên được thả ra liền xoa xoa cổ tay nhức mỏi của mình, ánh mắt ủy khuất nhìn chồng. Lần đầu tiên thấy Khánh Vân hung dữ như vậy, nàng thực sự bị dọa cho sợ đó, nên tạm thời không có dám chống cự với cô. Kẻo lại bị đánh nát mông.
- Vợ lại đây nào.
Khánh Vân mỉm cười ngồi tựa lưng vào thành giường rồi quắc nàng lại.
Nàng liền gật đầu bò tới, ngồi trong lòng cô như con mèo nhỏ. Khánh Vân hôn lên bờ môi sưng mọng, mút mát nhẹ nhàng hai cánh anh đào mềm mại ngọt ngào. Bàn tay không an phận đã đưa lên nắn bóp quả đào yêu thích, vừa nắn vừa se se nhũ hoa cương cứng trên đấy.
- Ưm~ a...
Kim Duyên thoải mái ngân nga trong cổ họng, động nhỏ lần nữa vì va chạm với da thịt mát rượi của chồng mà rỉ nước.
Cặp má nàng đỏ ửng, cô phì cười véo nhẹ chóp mũi đáng yêu. Không để vợ thất vọng, cô đã đem một ngón tay đâm vào trong.
- Ha~ chồng.
Kim Duyên bật ra tiếng rên nhỏ, tận hưởng từng nhịp ra vào cùng ngón tay điêu luyện.
Nàng cởi cúc áo sơ mi của Khánh Vân ra, sau đó là áo nhỏ bên trong. Cặp ngực to tròn trắng nõn lồ lộ ra trước mắt, khóe miệng nàng còn khẽ chảy nước vì thèm thuồng. Nhanh chóng úp mặt vào hôn hít, ngậm đỉnh ngực đỏ hồng vào mút mút. Chiếc lưỡi uyển chuyển quấn lấy đầu ngực chơi đùa, hết bên này đến bên kia làm cho cặp nhũ hoa dựng đứng lên sừng sững.
- Vợ ơi~ ở dưới.
Cảm thấy đũng quần mình cũng ướt rồi, Khánh Vân nhỏ nhẹ gọi nàng trong khi ngón tay vẫn nhịp nhàng ra vào lỗ nhỏ.
- Em biết rồi.
Kim Duyên nâng người cao lên chút xíu để tránh ngón tay của cô trượt ra, rất nhanh nàng đã kéo được quần thun ngắn lẫn quần nhỏ của cô xuống.
Khánh Vân dứt khoát ném hết những thứ vướn víu xuống sàn, xong liền ôm lấy nàng hôn mãnh liệt. Cả hai ngồi đối diện nhau, tạo một khoảng cách nhỏ rồi cùng thỏa mãn cho bạn tình.
- Em sướng~
- Chồng cũng sướng quá.
Động hoa cùng nhau vui vẻ đón nhận ngón tay của đối phương, cả hai run lên vì sướng. Động tác không nhanh không chậm, rất nhịp nhàng nhưng khoái cảm lại vô cùng mãnh liệt. Bức tường thịt thít lấy ngón tay bên trong, khát khao lấp đầy lẫn nhau mang đến không biết bao nhiêu là sung sướng.
Cảm giác như nước cuốn giữa sa mạc, hai bông hoa ướt đẫm tuôn tràn thấm dẫm tới đùi trong rồi rơi vãi xuống giường.
- A~ em ra...
- Chị... cũng...
Cuối cùng đã chạm tới đỉnh điểm khoái lạc, hai cơ thể đồng thời run lên, bụng dưới co thắt cực độ rồi tuôn trào. Dòng tinh túy chảy xuống ướt cả bàn tay, cô và nàng nhìn nhau mỉm cười.
Khánh Vân nâng bàn tay ướt đẫm lên nếm chất dịch sóng sánh của vợ rồi đưa qua cho nàng, Kim Duyên liếm thử liền nhăn mặt.
- Vị của em, ngon chứ?
- Thấy ghê!
Nàng lắc đầu dữ dội, hai mắt nhíu chặt, trong miệng còn có vị mằn mặn cùng cái mùi nồng nàn kỳ cục. Không hiểu sao Khánh Vân có thể thích nó, lần nào nàng xuất cô cũng... Á ngại quá!
.
Hôm sau, Khánh Vân thức dậy với tinh thần cực kỳ sảng khoái, nhìn qua liền thấy bà xã xinh đẹp đang nép vào lòng mình ngủ ngon lành. Chắc có lẽ Kim Duyên mệt quá nên không dậy sớm đâu, cô không gọi nàng mà một mình bước xuống giường.
Trước khi đi vệ sinh cá nhân, cô phải lại coi cái mông của vợ sao đã.
Uầy, vừa giở cái mền lên mà hú hồn luôn á! Sưng đỏ hết trơn, đứa nào ác ôn vậy trời? Vợ yêu của người ta mà.
- Xin lỗi vợ, yêu em.
Khánh Vân cảm thấy tội lỗi đầy mình, cô kéo mền lại ngay ngắn, hôn trán nàng thật yêu thương rồi mới đi tắm.
Xong xuôi, cô lại trở ra để dọn dẹp bãi chiến trường đêm qua, nhất là cái roi này phải vứt luôn mới được. Dọn sạch sẽ, Kim Duyên vẫn ngủ, cô đến hôn lên môi nàng, nhìn ngắm vợ một chút mới đi ra ngoài.
.
Buổi sáng hôm đó hai người vẫn ở lại nhà chơi, mà chơi gì nổi, hai cái mông của Kim Duyên nhức muốn chết, ngồi thôi cũng đau. Tên tội đồ Khánh Vân vì vậy mà liên tục bị nàng sai bảo, hết đút cơm lại đút trái cây, lấy nước rồi ẵm nàng đi vệ sinh. Nói chung là nàng không phải làm gì hết, tất cả đều nhờ cô làm giúp. Mà mẹ cô thấy cũng làm ngơ, thậm chí còn cười hài lòng nữa chứ.
- Vân! Làm gì lâu vậy?
Nàng đang ngồi dũa móng tay trên phòng khách, còn cô thì làm nước cam ở dưới bếp mà chưa được 5 phút đã bị réo rồi.
- Vợ đợi chị tí.
Khánh Vân trong này đau khổ vắt từng trái cam một, đau tay lắm chứ đùa, mấy quả này nhỏ xíu mà còn cứng làm cô muốn liệt cả tay.
- Sao vậy con? Nó lại làm gì con à?
Mẹ chồng ngồi đối diện đọc báo cũng phải ngưng lại, bà buồn cười từ sáng đến giờ đây nè. Hôm nay thấy con dâu cưng hơi lạ, bà liền đoán đêm qua đã xảy ra chuyện.
- Dạ... chị Vân đánh con đó mẹ.
Môi Kim Duyên bĩu ra làm vẻ uất ức mà mách tội chồng, thì nàng bị đánh đau ơi là đau, phải nhờ mẹ đòi lại công bằng thôi.
- Mẹ hiểu rồi, KHÁNH VÂN!
Bà gật gật đầu, cưng chiều nhìn con dâu rồi đứng dậy gọi lớn tên đứa con gái. Thật ra là lúc sáng cô đi vứt rác bà thấy cái roi da rồi, biết rõ đó là "đồ chơi" của giới trẻ thôi nhưng con dâu yêu quý đã méc rồi thì phải hành động vậy.
- Dạ... dạ... mẹ.
Khánh Vân toát mồ hôi hột, mặt xanh như tàu lá chuối, mắt nhìn qua nhìn lại tìm đường trốn.
Mà trốn kiểu gì thì chưa biết.