Liên Hoa Lâu Ngoại


Bởi vì hắn bất giác ngộ ra được, kể cả khi Lý Tương Di trở thành Lý Liên Hoa không có võ công thì hắn vẫn cứ coi trọng Lý Tương Di như cũ.


Địch Phi Thanh chưa từng quên Lý Tương Di, đối với hắn Lý Tương Di hay Lý Liên Hoa đều không có khác biệt, chỉ là một người trong từng giai đoạn của cuộc đời, nhân sinh quan sẽ khác nhau thôi.


Sở dĩ Lý Liên Hoa xuất hiện là vì đã từng có Lý Tương Di, sao cũng được, hẳn sẽ không bỏ qua con người này.


- A Phi, ngươi thật sự là đại ma đầu à?

Lý Liên Hoa sau một hồi yên tĩnh lắng nghe thì chợt lên tiếng.


Địch Phi Thanh cười cười:

- Nếu không thì sao?

Lý Liên Hoa tủm tỉm cười:

- Ta thấy ngươi có chút giống hòa thượng.


À! À Phi, vậy ngươi nói ta biết ta đã từng là ai đi.


Địch Phi Thanh lắc đầu:


Bây giờ chưa được, đợi ngươi khỏe thêm chút nữa.


Lý Liên Hoa bày ra nụ cười tươi rói:

- Ta rất khỏe mà, ngươi xem, mấy hôm nay ta không ngất mà.


Ta còn có thể cùng ngươi đi dạo cả ngày, ta khỏe thật đấy.


Địch Phi Thanh mặt đầy hoài nghi:

- Ngươi đi hay ta bế ngươi đi?

Không mắc lừa ngươi.



Lý Liên Hoa yểu xìu:

- Thì thôi vậy, ít nhất cũng phải cho ta biết giữa chúng ta là thế nào chứ, Phương Tiểu Bảo là đồ đệ của ta, còn ngươi, ngươi là gì của ta?

Địch Phi Thanh hờ hững:

- Ngươi xem ta là gì, ngươi biết, làm sao ta biết được.



Lý Liên Hoa gãi gãi mũi:

- Ừ nhỉ, thì đổi câu hỏi nhé, ta là gì của ngươi, ý ta là, ngươi xem ta là gì thế?

Địch Phi Thanh im lặng, một sự im lặng trải dài từ trong lòng hắn đến tận chân trời.


Hắn không nói, không muốn nói, có thể ngay chính bản thân hắn cũng không biết.


- Huynh đệ, đồng môn, liên minh, bằng hữu, đồng nghiệp, địch thủ, kẻ thù, chủ nợ, hay ngươi nợ tiền ta?

Lý Liên Hoa liệt kê ra một loạt danh phận, Địch Phi Thanh vẫn im lặng không nói.


- À, hay ta là chủ nhân, ngươi là gia nô đầu sắt?

Địch Phi Thanh nheo nheo mắt lắc đầu.


Lý Liên Hoa sờ sờ mũi:

- Kiểu gì cũng không phải! Vậy, ta hỏi ngươi một câu đơn giản nhé, ở thì, trong lòng ngươi có ta chứ?

Địch Phi Thanh cười cười ngắn gọn đáp:

Có.


Lý Liên Hoa à một tiếng, hờ hững mỉm cười dịu dàng:

- Vậy à.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận