Mục Cảnh Thiên: “…”
Mục Cảnh Thiên biết Hạ Tử Hy có thể nghe hiểu câu nói vừa nãy, nhưng lại cố ra vẻ bình tĩnh trả lời hắn, trong lòng Mục Cảnh Thiên vừa tò mò vừa buồn cười.
Hai người im lặng nhìn nhau không lên tiếng, Mục Cảnh Thiên càng ngày càng tiến đến gần nhìn chăm chú lên khuôn mặt Hạ Tử Hy.
Không thể không thừa nhận, Hạ Tử Hy vô cùng xinh đẹp.
Làn da trắng ngần, ngũ quan tinh xảo, mỗi một nét trên khuôn mặt đẹp tựa như điêu khắc.
Đặc biệt hiện tại, trên người còn mặc bộ lễ phục hắn đặc biệt lựa chọn, thấp thoáng hiện ra xương quai xanh tinh xảo.
Tại sao hai năm trước hắn lại không phát hiện ra vẻ đẹp này của cô.
Đôi mắt Mục Cảnh Thiên từ từ nheo lại, càng tiến sát về phía Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy không cách nào ngó lơ ngọn lửa đang bùng lên trong mắt Mục Cảnh Thiên, sợ hãi đến mức cả người không tự chủ được lùi về sau.
Mục Cảnh Thiên càng tiền đến gần, cô càng lùi về sau.
Nhưng cô còn có thể lùi đến đâu trên chiếc giường này?
“Mục, Mục Cảnh Thiên…anh muốn làm gì?” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên, không thể không thừa nhận, giây phút này cô có chút sợ hãi.
Khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười nhạt, mạnh mẽ đè cô dưới thân: “Tôi thế mà lại chưa bao giờ phát hiện ra, cô vợ của mình lại xinh đẹp mê người đến như vậy, chúng ta xa cách hai năm nay cô hiện tại có phải cũng nên thực hiện nghĩa vụ của một người vợ rồi hay không?”
Nghĩa vụ của một người vợ?
Nghe đến đây, trái tim Hạ Tử Hy run nhẹ nhìn Mục Cảnh Thiên sau đó dùng sức đẩy hắn ra: “Mục Cảnh Thiên, tên hỗn đản nhà anh”
Hỗn đản?
Mục Cảnh Thiên khi nghe hai chữ này, ngược lại cũng không cảm thấy tức giận.
Khóe môi nhếch lên một nụ cười nhạt: “Tôi hiện tại hỗn đản cho cô xem!” vừa dút lời liền cúi người áp sát lên đôi môi Hạ Tử Hy.
*Ngô…” Hạ Tử Hy bất ngờ bị anh ta đè dưới thân, không cách nào phản kháng.
“Mục…ngô…!”
Những lời Hạ Tử Hy muốn nói đều bị nụ hôn Mục Cảnh Thiên nuốt lấy.
Vào giây phút hôn lên đôi môi Hạ Tử Hy, trái tim Mục Cảnh Thiên đột nhiên có một cảm giác vô cùng hài lòng thỏa mãn, hắn sớm nên làm như vậy rồi.
Hiện tại, cuối cùng đã thực hiện được!
Cảm giác khi hôn lên đôi môi cô, so với tưởng tượng còn tuyệt vời hơn.
“Ngô!”
Người phát ra âm thanh này không phải Hạ Tử Hy mà chính là Mục Cảnh Thiên.
Có chút đau đón Mục Cảnh Thiên lập tức tách ra khỏi đôi môi của Hạ Tử Hy, ánh mắt tức giận nhìn cô, có thể thấy rõ trên đôi môi mỏng xuất hiện tia máu đỏ ửng.
“Hạ Tử Hy!!!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô, hiện tại càng ngày càng to gan, cô vậy mà dám cắn hắn!.