Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa


Ban đầu gả cho Mục Cảnh Thiên cũng vì bảo vệ Hạ thị, trước khi ly hôn cũng đã nhận được lời hứa đảm bảo của hắn; đến hôm nay cô không thể làm bắt cứ chuyện gì liên lụy đến Hạ thị!
Nằm trên ghế sofa, nghĩ đến nghĩ lui, trong tâm trí cô lúc này chỉ hiện lên hình ảnh Mục Cảnh Thiên nghiến răng khi thấy cô, căn bản không thể suy nghĩ ra bất kỳ biện pháp nào.

Hạ Tử Hy kiên quyết từ ghế sofa ngồi dậy, lắc đầu.

Bỏ đi, vẫn là không nên suy nghĩ tiếp ngày mai trước mắt cứ gặp chiêu phá chiêu vậy, cô vẫn nên tắm rửa nghỉ ngơi một giấc, thức dậy rồi nói tiếp.

Chuyện của ngày mai để ngày mai giải quyết!
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy vươn người đứng dậy, bước vào phòng tắm.

Sáng ngày hôm sau, Mục Cảnh Thiên liên xuât phát đên công ty.

Nhưng khi bước đến công ty, lại không thể gặp được người mình muốn gặp.


Nhìn chỗ ngồi trống không trước mặt, Mục Cảnh Thiên lập tức nhíu mày.

Những chuyện xảy ra ngày hôm qua, những người khác đều không biết rõ.

“Hạ Tử Hy đâu?” Mục Cảnh Thiên hỏi trực tiếp.

Khả Khả ngồi vị trí gần nhất với Hạ Tử Hy, khi nghe thấy câu hỏi này của Mục Cảnh Thiên liền lập tức trả lời: “Nghe nói Hạ Tử Hy có việc riêng cần xử lý, đã xin nghỉ phép!”
Xin nghỉ phép?
Lại xin nghỉ phép!
Người phụ nữ đáng chết này không phải sợ gặp hắn cho nên mới cố ý làm như vậy đây chứ!
Không cần suy nghĩ nhiều, chắc chắn là như vậy.

Nghĩ đến đây, Mục Cảnh Thiên lập tức xoay người bước vào văn phòng Tổng giám đốc.

Ngọn lửa tức giận không vì trải qua một đêm mà bị dập tắt, chỉ có điều cả người hắn hiện tại ít nhiều gì cũng đã bình tĩnh được phần nào.


Việc Hạ Tử Hy không đi làm ngày hôm nay, khiến cho cả người Mục Cảnh Thiên có chút đứng ngồi không yên.

Khi vừa chuẩn bị đứng dậy, thì cánh cửa trước mặt bật mở.

Lăng Tiêu Vân đang đứng trước cửa.

“Cảnh Thiên!” khi nhìn thấy Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân yếu ớt kêu lên một tiếng.

Khi Mục Cảnh Thiên vừa chuẩn bị bước ra ngoài thì thấy Lăng Tiêu Vân lúc này đang đứng trước cửa, liền lập tức nhíu mày hỏi: “Tại sao em lại ở đây?”
“Anh muốn ra ngoài sao?” Lăng Tiêu Vân nhìn trang phục trong tay hắn hỏi.

“Đúng vậy!” Mục Cảnh Thiên lạnh nhạt trả lời cô, “Ra ngoài xử lý một chút chuyện!”
Lăng Tiêu Vân tiến vào nhìn hắn hỏi: “Anh…tối hôm qua tại sao không nghe điện thoại của em?”
Thật ra, cô muốn hỏi thẳng hắn có phải tối hôm qua đã ở bên Hạ Tử Hy hay không, nhưng cô sợ Mục Cảnh Thiên khi nghe thấy điều này sẽ nổi giận nên kìm nén lại.

“Tối hôm qua có chút chuyện cần phải giải quyết, không mang theo điện thoại bên mình, có việc gì không?” Mục Cảnh Thiên hỏi.

Có chuyện cần phải giải quyết?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận