Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa


Nhìn thấy Hạ Tử Hy vẫn luôn cười đùa với mọi người, nhưng chỉ có Hạ Tử Dục biết rõ chuyện Mục Cảnh Thiên đã phát hiện ra chân tướng sự việc.

Nhưng Hạ Tử Hy đến hiện tại vẫn không tiết lộ bất kỳ điều gì.

Hạ Tử Dục càng suy nghĩ càng nhíu chặt chân mày.

Lúc này, cả nhà bọn họ cùng nhau trò chuyện vui vẻ ở phòng khách, khi dì Trương nói cơm nước đã được chuẩn bị ổn thỏa, bọn họ mới bước đến bàn ăn.

“Ăn cơm thôi! Đã lâu rồi không con không được ăn cơm dì Trương nấu!” Hạ Tử Hy vừa cười vừa nói, sau đó một tay dìu Hứa Vi Nhân đến bàn ăn.

Nghe câu nói này của cô, dì Trương mỉm cười: “Các món ăn dì chuẩn bị hôm nay chủ yếu đều là món tiểu thư thích ăn; là do thiếu gia và phu nhân đặc biệt dặn dò.

Tiểu thư, cô ráng ăn nhiều một chút nhé!”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Cảm ơn dì Trương!”
“Cảm ơn mẹ, cảm ơn anh hai!” Hạ Tử Hy mỉm cười ngọt ngào.


Không nhắc đến những chuyện khác, khi Hạ Tử Hy còn ở Hạ gia, từ trước đến nay chưa hề làm ra bắt kỳ chuyện gì khiến người khác có thể soi mói bắt bẻ được.

Chỉ trừ việc hai năm trước cô tự ý ly hôn cùng Mục Cảnh Thiên, sau đó không từ mà biệt; quả thật trừ những việc này, không ai có thể xoi mói ra bắt kỳ tật xấu nào.

Nhưng càng như vậy thì khoảng cách giữa bọn họ càng trở nên xa lạ.

Cũng vì Hạ Tử Hy trước giờ chưa bao giờ làm phiền đến Hạ gia bất kỳ điều gì!
Khi dùng bữa, Hạ Tử Hy không ngừng khen ngợi tay nghề và món ăn dì Trương; tâm trạng vui vẻ như không có bắt kỳ chuyện gì xảy ra.

Nhưng cũng chỉ có một mình Hạ Tử Dục biết rõ, cô đang kiên cường có gắng chịu đựng những chuyện này.

“Đúng rồi, hiện tại con đang sống ở đâu?” Hạ Thiên đột nhiên nhìn Hạ Tử Hy hỏi.

“Đô Đô giúp con tìm một căn nhà, con tạm thời đang sống ở đó!”
“Nếu đã quay về rồi thì dọn về nhà sống đi!” Hạ Thiên nói.


Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy ngây người nói: “Chuyện này cứ chờ thêm một khoảng thời gian nữa rồi chúng ta lại bàn bạc tiếp, hiện tại Mục Cảnh Thiên vẫn chưa phát hiện ra vấn đề gì, con không muốn vì bắt kỳ chuyện gì mà liên lụy đến Hạ thị!”
*Nói gì đến liên lụy hay không không liên lụy, em cũng là người nhà Hạ gia!” Hạ Tử Dục ngồi một bên uốn nắn, đối với những lời này của Hạ Tử Hy hắn cảm thấy vô cùng không thoải mái, giống như cô đang rạch một ranh giới với Hạ gia.

Hơn nữa, hắn chính là đau lòng cho Hạ Tử Hy.

Chuyện đã trải qua lâu như vậy, hai người từ nhỏ đến lớn đã ở cạnh nhau, chỉ từ khi năm đó cô đột nhiên chuyển sang học thiết kế, hắn đã không cách nào nhìn thấu Hạ Tử Hy rốt cuộc đang suy nghĩ gì.

Nghe câu nói này của Hạ Tử Dục, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Cũng vì em là người Hạ gia, cho nên em cũng có trách nhiệm bảo vệ Hạ gia!” dứt lời, Hạ Tử Hy gắp thức ăn để vào chén Hạ Tử Dục; “Anh hai, ăn cơm đi!”
Nhìn dáng vẻ hiện tại của cô, Hạ Tử Dục có chút bất đắc dĩ, không nói thêm gì nữa chỉ tiếp tục dùng bữa.

*Dù cho con không dọn về nhà cũng phải thường xuyên quay về nhà thăm chúng ta!” Hứa Vi Nhân nhìn cô nói.

“Tuân lệnh!” Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó làm một động tác kính lễ, trong chốc lát đã khiến cho tất cả bọn họ đều bật cười.

Bữa ăn này cũng xem như ăn uống một cách vui vẻ.

Sau khi dùng bữa xong, bọn họ lại tiếp tục ngồi trò chuyện, Hạ Tử Hy quay trở về căn phòng trước đây của mình, dự tính sau khi dùng xong bữa tối sẽ quay về căn hộ của mình.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận