Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa


Dáng vẻ bình tĩnh của Hạ Tử Hy càng khiến cho hắn muốn xử lý cô: “Tại sao w? Cô không biết phải đã biết lý do rồi sao?” vừa nói, Mục Cảnh Thiên liền tiến lên phía trước, thân hình cao lớn mang theo khí thế đè ép người khác, Hạ Tử Hy nhíu mày không kiềm được lùi về sau một bước: “Mục Cảnh Thiên, anh đây là muốn làm gì?”
“Muốn trừng phạt cô!” Mục Cảnh Thiên vừa nhìn vừa nghiền răng nói với Hạ Tử Hy.

Đứng yên trong chốc lát, cô nhíu mày nói: “Mục Cảnh Thiên, nếu như anh vì chuyện tôi lừa gạt anh, vậy thì hiện tại tôi sẽ xin lỗi; nhưng tôi vẫn không thừa nhận mình đã phạm lỗi; nếu có sai thì chỉ sai ở chỗ tôi đã che dấu, không nói sự thật với anh mà thôi; hơn nữa bản thân anh cũng không nhận ra tôi; cho nên hiện tại anh đừng hòng lấy Hạ thị ra hăm dọa tôi!”
“Vậy sao?” vừa nói, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhéch lên một nụ cười lạnh, từ từ cúi thấp người, ánh mắt sắc bén như chim ưng chăm chú nhìn Hạ Tử Hy *Vậy…chuyện của ba năm trước thì sao? Cũng chỉ là che dấu không nói sự thật với tôi sao?”
Nghe câu nói này của hắn, Hạ Tử Hy ngây người, ngước mắt nhìn người trước mặt.

*Vậy sao?” vừa nói, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhéch lên một nụ cười lạnh, từ từ cúi thấp người, ánh mắt sắc bén như chim ưng chăm chú nhìn Hạ Tử Hy “Vậy…chuyện của ba năm trước thì sao? Cũng chỉ là che dấu không nói sự thật với tôi sao?”
Nghe câu nói này của hắn, Hạ Tử Hy ngây người, ngước mắt nhìn người trước mặt.

Mục Cảnh Thiên phát hiện rồi?
Anh ta cuối cùng vẫn phát hiện!
Đây cũng là việc mà Hạ Tử Hy luôn lo lắng trong lòng.


Lúc ban đầu gả cho Mục Cảnh Thiên, mặc dù là cô tự nguyện nhưng ngày đó cũng chỉ vì cứu Hạ thị.

Khi nhìn thấy tính cách lạm tình khắp nơi của Mục Cảnh Thiên, cô không còn cách nào khác đành sử dụng biện pháp này.

Không ai ngờ rằng, trong một năm đó, Mục Cảnh Thiên thật sự rất ít về nhà gặp cô.

Nhiều nhát cũng chỉ có hai lần.

Lần đầu tiên chính là ngày đăng ký kết hôn; lần thứ hai chính là ngày hắn dẫn cô về Mục gia; cũng không hề tổ chức hôn lễ.

Từ đó về sau, cô cũng không có cơ hội gặp Mục Cảnh Thiên.


Nói chính xác hơn, là Mục Cảnh Thiên không hề gặp qua cô; còn về phía cô thì cứ cách dăm ba bữa lại thấy anh ta xuất hiện trên các trang tin tức.

Hiện tại, không nghĩ rằng Mục Cảnh Thiên lại phát hiện ra.

Nhìn trong đôi mắt Hạ Tử Hy khi đang nhìn mình, tràn ngập nghi ngờ xen kẽ kinh ngạc; Mục Cảnh Thiên có thể khẳng định một điều chắc chắn rằng; người phụ nữ này đang chột dạt “Thế nào? Không còn gì để nói nữa sao?” Mục Cảnh Thiên gần giọng nói với cô.

*Tôi…tôi không hiểu anh đang nói gì!” Hạ Tử Hy chột dạ nói.

Hiện tại phủ nhận có phải quá muộn hay không?
“Không biết?” nghe câu nói này của cô, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười lạnh: “Hạ Tử Hy, cô giả vờ; cô cứ tiếp tục giả vờ; không sớm thì muộn tôi sẽ xé nát khuôn mặt giả tạo này của cô!”
Người phụ nữ này, vậy mà lại lừa gạt hắn lâu như vậy!
Hạ Tử Hy hiện tại không biết nên nói gì mới tốt; dù sao cũng là cô lừa gạt người khác trước; hiện tại nói gì cũng có chút không tự tin.

“Mục tổng, anh đến đây nhát định vì có chuyện cần giải quyết đúng không? Vậy anh cứ tự nhiên, tôi đi trước vậy!”
vừa dứt lời, Hạ Tử Hy lập tức lách người rời đi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận