“Hạ Tử Hy, cô hiện tại vẫn cho rằng mình là chủ nhân nơi này hay sao?” Mục Cảnh Thiên nhìn cô hung hăng nói.
“Dù cho là khách, Mục Cảnh Thiên anh cũng không cần phải dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện với tôi đâu!”
Hạ Tử Hy nhìn hắn nói.
“Giọng điệu như vậy? Tôi hiện tại vẫn kiềm chế không bóp chết cô, cô nên tự cảm thấy may mắn!” Mục Cảnh Thiên lạnh nhạt đưa ra lời cảnh cáo.
Hạ Tử Hy: “…bạo lực từ trước đến nay đều không thể giải quyết được vấn đề!”
Cô càng bình tĩnh, Mục Cảnh Thiên càng có xúc động muốn tiến tới xé nát lớp mặt nạ giả tạo của cô.
“Hạ Tử Hy, cô thật sự không biết sống chết!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô, nghiền răng nói sau đó tiền lên, một tay tóm chặt lấy cô.
Hạ Tử Hy ngây người nhìn anh ta: “Mục Cảnh Thiên, anh làm đau tôi!”
Mục Cảnh Thiên cũng không vì thế mà buông lỏng tay, hơn nữa càng hung hăng nhìn cô: “Hạ Tử Hy, xem ra cô thật sự không sợ tôi ra tay với Hạ thị!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy ngước mắt lên nhìn hắn: “Mục Cảnh Thiên, trước đây khi chúng ta ly hôn, anh đã từng nói qua sẽ không ra tay với Hạ thị!”
Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói: “Cô hiện tại còn dám nhắc đến chuyện ly hôn?”
Chỉ cần nghĩ đến những việc cô đã lừa gạt mình, Mục Cảnh Thiên hận không thể lập tức giết cô, vậy mà hiện tại cô còn can đảm nhắc đến chuyện ly hôn.
“Tôi tại sao không dám? Đây là chuyện chúng ta đã nói rõ trước đây!” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại, sau khi dừng lại một chút, trong giây lát như đang nhớ lại chuyện gì đó: “Mục Cảnh Thiên, anh trước đây không phải muốn ly hôn với tôi sao? Hiện tại cả hai chúng ta đều đã ly hôn; anh nên vui mừng mới phải, vậy tại sao hiện tại lại tức giận như vậy; không lẽ anh đã yêu tôi rồi sao? Cho nên mới tức giận như vậy?” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên nhướng mày hỏi.
‘Yêu cô?
Nghe đến điều này, Mục Cảnh Thiên sững người, sau đó cười lạnh: “Hạ Tử Hy, sự tự tin này cô từ đâu mà có? Lại có thể ngang nhiên nói ra như vậy!”
“Tất cả hành động và lời nói của anh đều đang chứng minh rằng anh vô cùng không vui khi cùng tôi ly hôn, không phải sao?” Hạ Tử Hy chất vấn Mục Cảnh Thiên.
Cũng có thể nói, cô đây đang có ý kích động Mục Cảnh Thiên.
Có đôi khi kích động so với trực tiếp tranh cãi càng có tác dụng hơn.
Đặc biệt khi đối diện với loại người cao quý lạnh lùng như: Mục Cảnh Thiên.
“Tôi không vui, cực kỳ không hài lòng; cũng vì cô đã lừa gạt tôi; đùa giỡn tôi.
Hạ Tử Hy cô xem Mục Cảnh Thiên tôi là gì, tôi nhất định sẽ khiến cô phải trả giá đất vì chuyện này!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói.
Hạ Tử Hy: “…”
“Tôi chỉ cảm thấy anh nên bình tĩnh chút mà thôi!”
“Tối hôm trước cô vậy mà lại lừa tôi nói mình bị đau bao tử.
Hạ Tử Hy, có phải cô chán sống rồi không? Hết lần này đến lần khác lừa gạt tôi!” Mục Cảnh Thiên hung hăng nhìn cô nói, cho đến hiện tại chưa có người nào khiến cho hắn phải tức giận đến như vậy.
Không có người nào dám đùa giỡn hắn như vậy.
Hạ Tử Hy: “…tôi chỉ là đang tự bảo vệ bản thân mà thôi; muốn cả hai người chúng ta đều có thời gian để bình tĩnh!”