“Không lẽ em nên chạy đến tìm anh ta, sau đó vừa đánh vừa mắng anh ta một trận, khiến cho toàn thể người công ty đều có dịp xem trò vui?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.
Chuyện này quả thật có thể nói như vậy.
“Mặc dù nói như vậy, nhưng chị vẫn cảm thấy bất công cho eml” Khả Khả nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Được rồi! Đến em còn không thấy tức giận, thì chị tức giận làm gì; làm việc thôi!” Hạ Tử Hy nói.
Khả Khả gật đầu, sau đó quay về vị trí bàn làm việc của mình.
Chỉ bằng thời gian một ngày, sự việc liên quan đến Hạ Tử Hy đã được lan rộng khắp công ty; từ một người phụ nữ đã từng ly hôn đến một ả đàn bà tâm kế muốn câu dẫn Mục Cảnh Thiên đề đổi đời; tóm lại tin tức bát quái nhiều vô số kể.
Nhưng tất cả những điều đó Hạ Tử Hy đều không để vào mát; cho đến khi cô cùng Khả Khả bước xuống lầu, nhìn thấy giám đốc Lý đang cùng những đồng khác khác nói chuyện rôm rả.
“Hừ! Không nghĩ đến cô ta còn ở đây giả vò thanh cao!”
Những điều khác có thể xem như không nghe thấy, trùng hợp khi hai người bọn họ bước đến gần lại nghe rất rõ câu nói này.
Khả Khả cùng Hạ Tử Hy sánh vai cùng bước đến, nghe thấy câu nói châm chọc này cuối cùng cũng không thể tiếp tục nhẫn nhịn được nữa liền nói: “Mọi người đang bàn tán chuyện gì vậy?”
Nghe câu nói này của Khả Khả, giám đốc Lý cùng những người đồng nghiệp còn lại đều quay đầu, cho đến khi nhìn thấy hai người Khả Khả và Hạ Tử Hy đang bước đến lúc này sắc mặt giám đốc Lý khó tránh có chút khó coi.
Hạ Tử Hy đứng im nhìn bọn họ, cũng không nhìn ra bất kỳ cảm xúc nào.
“Giám đốc Lý, không chiếm được người, tâm trạng từ xấu hỗ chuyển thành tức giận, nên ở nơi này tung tin đồn vô căn cứ, anh không tự cảm thấy bản thân rất kinh tởm hay sao?” Khả Khả nhìn anh ta không nhịn được lên tiếng.
Nghe đến đây, giám đốc Lý nhíu mày: “Cô nói cái gì?”
“Chẳng lẽ không phải sao? Vốn dĩ tỏ tình với Tử Hy, nhưng đáng tiếc người ta lại từ chối anh, nên anh đang ở’ nơi này tung tin đồn về cô ấy, không phải rất kinh tởm sao?” Khả Khả hỏi ngược lại.
“Cô đang nói bậy bạ gì đó!” Giám đốc Lý tức giận, nhìn về phía Khả Khả mà hét lên.
Lúc này, Hạ Tử Hy cũng không nhịn được, nhìn anh ta nói: “Giám đốc Lý, những lời Khả Khả nói không lẽ không đúng sao?”
Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, lúc này ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung về phía cô.
“Giám đốc Lý, con mắt nào của anh nhìn thấy tôi câu dẫn Mục tổng? Con mắt nào của anh thấy tôi xằng bậy với người khác? Hi vọng khi anh nói những điều vô căn cứ, có thể lấy ra được chứng cứ để đối chất?” Hạ Tử Hy nhìn anh ta nhắn mạnh từng chữ.
“Nếu như anh đơn thuần chỉ vì bị tôi từ chối vào hôm qua mà bịa đặt những chuyện này; vậy thì tôi cũng không còn lời nào để nói.
Đúng vậy, tôi đã từng ly hôn, như vậy thì như thế nào? Hiện tại người từng ly hôn rất kỳ lạ hay sao?
Hay là nói chỉ cần là người đã từng ly hôn đều phải chịu sự kì thị của người khác? Vậy giám đốc Lý anh thì sao?”
Sắc mặt giám đốc Lý đột nhiên thay đổi, lúc này mọi người xung quanh không còn dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Hạ Tử Hy, mà chuyển sang nhìn giám đóc Lý.
Thì ra mọi chuyện chính là như vậy.
Hạ Tử Hy vẫn vô cùng bình tĩnh đứng im, cô tiếp tục nói: “Anh bịa đặt tin đồn nhảm về tôi, không vấn đề gì cả; nhưng anh nói tôi câu dẫn Mục tổng; giám đốc Lý à, có những lời cần phải suy nghĩ kĩ trước khi nói; có đôi khi bản thân đắc tội ai, chết như thế nào, đến bản thân anh cũng không rõ đâu!”
Nhắc đến vấn đề này, giám đốc Lý đột nhiên ngắng đầu, không tin được mà nhìn Hạ Tử Hy; nhưng vì câu nói vừa rồi của Hạ Tử Hy chặn lại không thể biện minh được gì.
Hạ Tử Hy cũng không nhiều lời, lập tức xoay lưng rời đi.