“Tuân lệnh!”
Sau khi Khả Khả trả lời liền lập tức quay về làm việc.
Hạ Tử Hy ngồi tại vị trí làm việc của mình, thật ra những lời Khả Khả nói hoàn toàn không có đạo lý.
Hạ Tử Hy cũng cảm thấy việc từ chức của giám đốc Lý ít nhiều cũng liên quan đến cô, chỉ không nghĩ rằng Mục Cảnh Thiên giải quyết chuyện này nhanh gọn như vậy.
Nhưng Hạ Tử Hy cũng không cảm thấy chuyện này có gì bất thường, dạng người như giám đốc Lý, ăn nói không có chừng mục, bị sa thải cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy lập tức tiếp tục tập trung vào công việc.
Ngoài ra những tin đồn liên quan đến Hạ Tử Hy cũng theo sự việc sa thải của giám đốc Lý mà tan biến, cũng không có người thứ hai dám tiếp tục bàn luận về vần đề này.
Thật ra, ly hôn cũng không phải là chuyện to tát gì, chỉ là có những kẻ thêm mắm dặm muối, trong một xã hội tàn khốc kịch liệt này, những kẻ không bằng bạn chỉ luôn mong bạn sẽ trở nên thảm bại ra sao, cho nên sự việc mới lan rộng như vậy; thật ra sau khi bản thân nhìn thấu đáo mọi chuyện thì cũng không có bắt kỳ vấn đề gì.
Cũng vì vậy, một ngày cứ bình lặng như vậy mà trôi qua.
Dựa theo những gì Mục Cảnh Thiên nói, cô hôm nay phải cùng anh ta tham dự tiệc rượu của Alexia.
Cho nên khi tất cả mọi người đều đã tan ca, chỉ còn mình cô vẫn ở lại văn phòng chờ Mục Cảnh Thiên.
Dựa theo những gì Mục Cảnh Thiên nói, cô hôm nay phải cùng anh ta tham dự tiệc rượu của Alexia.
Cho nên khi tất cả mọi người đều đã tan ca, chỉ còn mình cô vẫn phải ở lại văn phòng chờ Mục Cảnh Thiên.
Mục Cảnh Thiên sau khi làm xong việc liền từ văn phòng bước ra, khi nhìn thấy anh ta, Hạ Tử Hy lập tức đứng lên: “Mục tổng!”
Khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhíu mày: “Tại sao không đến văn phòng tìm tôi?”
“Tôi cho rằng anh đang bận, nên đợi anh ở đây!” Hạ Tử Hy mỉm cười.
Nhưng Mục Cảnh Thiên cảm thấy Hạ Tử Hy chính là cố ý trốn hắn.
Liếc mắt nhìn cô sau đó nói: “Cô định ăn mặc như vậy để tham gia tiệc rượu tối nay?”
Hạ Tử Hy nhìn mình từ đầu đến chân: “Không ổn sao?”
“Hạ Tử Hy, cho dù cô không để tâm đến hình tượng của bản thân, cũng làm phiền cô chú ý đến hình ảnh Vân Duệt!”
Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy nhắn mạnh từng chữ.
“Mục tổng, không lẽ anh muốn tôi hôm nay khi đi làm cũng phải mang theo lễ phục, sau đó chờ đến khi tan ca rồi cùng anh tham gia tiệc rượu?” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên nói.
“Cô thật sự không mang theo bắt kỳ bộ lễ phục nào sao?”
“Tôi không có thói quen mang theo những đồ vật không trong phạm vi công việc!”
“Tham gia tiệc rượu cũng là một phần công việc!”
HaTừHV….
Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Vậy được thôi!
Mục tổng anh chờ trong chốc lát, tôi lập tức quay về thay trang phục, hoặc là anh đến trước điểm hẹn chờ sau khi thay xong trang phục tôi tự mình đến đó!” Hạ Tử Hy nhắn mạnh từng chữ.
Nhìn dáng vẻ nịnh bợ của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn sau đó hỏi ngược lại: “Cô cảm thấy chúng ta còn dư dả thời gian cho cô đi đi về về như vậy sao?”
“Vậy anh muốn như thế nào?”
“Đi theo tôi!” Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn cô, sau đó nhanh chóng bước đi.