Mục Cảnh Thiên đột nhiên có cảm giác, nếu Hạ Tử Hy xuất hiện với bộ dạng này nhất định sẽ thu hút vô số ánh mắt ong bướm.
Hắn đột nhiên cảm thấy vô cùng hối hận khi để Sani trang điểm cho cô!
“Thế nào?” Sani nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi.
“Bình thường!” vừa dứt lời Mục Cảnh Thiên liền quay người bước đi.
Hạ Tử Hy: “…”
Lúc này, Sani nhìn cô nói: “Đúng là người đàn ông khẩu thị tâm phil”
Hạ Tử Hy mỉm cười, cũng nhanh chóng bước theo ra bên ngoài.
“Cô nương, bảo trọng nhé!” lúc này, Sani ở phía sau cũng không quên chúc phúc cho cô.
Hạ Tử Hy mồ hôi rơi không ngừng, sau đó nhanh chóng bước ra.
Mục Cảnh Thiên vừa bước lên xe, Hạ Tử Hy cũng lập tức mỏ cửa bước vào.
Cô vừa bước vào, Mục Cảnh Thiên lập tức bổ nhào về phía cô.
Trực tiếp đè ép Hạ Tử Hy về phía sau, Hạ Tử Hy kinh ngạc thảng thốt không ngừng, muốn lùi về phía sau, nhưng lại không có chỗ trốn, nhìn Mục Cảnh Thiên đang ép trên người mình, ngay giây phút này, trong mắt anh ta tràn ngập lửa tức giận.
“Mục Cảnh Thiên, anh…”
“Hạ Tử Hy, tôi ĐM thật sự muốn bóp chết cô!” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy gần từng chữ nói, đến mức nghiền răng gắn giọng nói.
Hạ Tử Hy dựa vào trên ghế, nhìn khuôn mặt Mục Cảnh Thiên, không biết nên mở lời như thế nào.
“Hạ Tử Hy, cô nói xem, tôi nên trừng phạt cô như thế nào đây?”Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói.
“Mục tổng, đây chỉ là một trò đùa mà thôi!”
Lời này của cô vẫn chưa nói hết, Mục Cảnh Thiên đột nhiên vươn người lên, dùng nụ hôn chặn lại mọi lời nói của cô.
Hạ Tử Hy ngây người, hoàn toàn không ngờ rằng Mục Cảnh Thiên lại đột nhiên hôn cô, trong khoảng thời gian ngắn quên mắt phải phản kháng, cho đến khi lưỡi của anh ta tiến vào miệng cô, Hạ Tử Hy lúc này mới giật mình bừng tỉnh, muốn đầy anh ta ra, nhưng bàn tay Mục Cảnh Thiên lại nhân cơ hội khóa chặt cô, bàn tay lớn tập kích lên cơ thể cô.
“Uhm…” Hạ Tử Hy nhịn không được rùng mình.
Cũng vì mặc lễ phục, nên Mục Cảnh Thiên cũng vô cùng thích ứng với độ mềm mại nơi đó, hơn nữa còn nhẹ nhàng nắn bóp.
“Mục Cảnh Thiên…” Hạ Tử Hy kinh ngạc, dùng toàn bộ sức lực bản thân đầy anh ta ra.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên rời khỏi môi cô, nhưng vẫn có chút dư vị không dứt.
“Anh điên rồi sao?” Hạ Tử Hy nhíu mày nhìn Mục Cảnh Thiên.
Mục Cảnh Thiên khóe môi nhéch lên một nụ cười: “Hạ Tử Hy, bắt đầu từ hôm nay, cô tốt nhất nên thu lại những trò vặt vãnh của mình, nếu còn để tôi phát hiện, tuyệt đối không chỉ là một nụ hôn đơn giản như vậy đâu, tôi nhất định sẽ khiến cô hồi hận!” Mục Cảnh Thiên nhìn thẳng vào cô nhắn mạnh từng chữ.
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Mục Cảnh Thiên, không giống như đang đùa giõn.
Hơn nữa, Hạ Tử Hy cũng tin rằng Mục Cảnh Thiên tuyệt đối nói được làm được.
Cuối cùng, Hạ Tử Hy chỉ đành tùy tiện lau khóe môi nói: “Mục tổng, chỉ là một trò đùa mà thôi, cần gì phải nghiêm túc như vậy!”
“Trò đùa?” nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhéch môi cười lạnh, ánh mắt hung hăng nhìn Hạ Tử Hy; “Nếu như cô cảm thấy đây chỉ là một trò đùa, vậy cứ tiếp tục, chỉ có điều hậu quả cô tự mình chịu trách nhiệm!”