Alexia cùng Hạ Tử Hy đều quay sang nhìn Mục Cảnh Thiên.
“Hạ tiểu thư, thật sự như vậy sao?” Lúc này, Alexia vẫn tôn trọng hỏi ý kiến của Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy gật đầu: “Nếu thật sự như vậy, tôi tất nhiên đồng ý gia nhập rồi.
Có thể có một cơ hội gia nhập đoàn đội của bà luôn là mục tiêu theo đuổi của tôi!”
Nghe đến đây, Alexia mỉm cười.
“Nếu đã như vậy, tập đoàn của tôi lại có thể một trợ thủ đắc lực rồi!”
“Những điều tôi cần học hỏi cũng còn rất nhiều!” Hạ Tử Hy khiêm tốn nói Alexia vô cùng thích tính cách ung dung và khiêm tốn này của Hạ Tử Hy.
*Nếu đã như vậy, xem như chúng ta đã thỏa thuận thành công, sau này người của chúng tôi sẽ liên hệ với Hạ tiểu thư!” Alexia nói.
“Được!” Hạ Tử Hy gật đầu đồng ý.
Chính ngay lúc này, có người bước đến ghé sát vào Alexia nói vài câu, Alexia sau khi nghe xong liền gật đầu nói: “Được, tôi biết rồi!”
Trợ lý vừa rời đi, Alexia nhìn sang hai người bọn họ nói: *“Lát nữa vẫn sẽ có một người đến nữa! Hai người cứ tự nhiên, tôi đi trước đây!”
Mục Cảnh Thiên gật đầu, Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó Alexia liền rời đi.
Lúc này, nhân viên phục vụ bước đến phía trước mặt họ, Mục Cảnh Thiên và Hạ Tử Hy liền cầm lấy hai ly champagne trên khay thức uống.
Hai người vừa uống vừa dạo bước.
“Mục tổng, có thể giải thích một chút lời Alexia vừa nói không?” Hạ Tử Hy quay đầu lại nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi, nhưng Mục Cảnh Thiên lúc này chỉ đang tùy ý thưởng thức ly rượu trên tay, sau đó ánh mắt chuyển sang cô nói: “Thế nào? Nghe không hiểu gì sao?”
“Anh đang thăm dò tôi?’ Dù đây là lời chất vấn nhưng ngữ khí lại vô cùng chắc chắn.
“Nếu như cô cho rằng đây là thăm dò thì chính là thăm dò, nếu như cô cảm thấy không phải thì chính là không phải!”
Mục Cảnh Thiên chậm rãi nói, ánh mắt chăm chú nhìn cô, lời này của Mục Cảnh Thiên đầy ẩn ý, khiến cho Hạ Tử.
không cách nào phản bác.
Hạ Tử Hy nhìn anh ta, khóe môi mỉm cười, cho dù trong lòng tức giận đến mức nào đi chăng nữa, trên khuôn mặt cô vẫn nở nụ cười.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói: “Không lẽ tôi không nên thăm dò cô sao? Thăm dò nhân viên của mình có trung thành với công ty hay không, đây không phải là điều nên làm sao?”
Nghe câu nói này của anh ta, Hạ Tử Hy sớm đã thăm hỏi cả nhà anh ta cả trăm ngàn lần trong lòng.
Nhưng vẫn miễn cưỡng bản thân diễn ra điệu bộ như: không có bắt kỳ chuyện gì xảy ra, cô mỉm cười nói: “Tất nhiên, anh là lãnh đạo, nói như thế nào chính là như thế đấy!”
Mục Cảnh Thiên cũng không chút khiêm tốn, trực tiếp nói: “Cô biết rõ là tốt!”
Hạ Tử Hy: “…”
Vào lúc này, điện thoại Mục Cảnh Thiên đột nhiên vang lên.
Khi nhìn thấy số điện thoại gọi đến, không tránh khỏi nhíu mày khó chịu.
“Tôi ra ngoài nhận điện thoại!” vừa dứt lời, Mục Cảnh Thiên liền sải bước ra ngoài.
Hạ Tử Hy đứng im nhìn theo bóng lưng Mục Cảnh Thiên, cũng không nói bắt cứ lời nào.
Không cần phải đoán cũng biết được người gọi đến là ai.