Hạ Tử Hy tối nay mặc một bộ lễ phục màu tím, trong tay cầm một ly champagne, nhìn dáng vẻ vô cùng bức người.
Đặc biệt trên khuôn mặt luôn nở nụ cười nhạt, càng khiến người khác trong lòng vui sướng không thôi.
Nếu như cô không phải là người do Mục Cảnh Thiên mang đến, e rằng lúc này sớm đã có người tiến lên bắt chuyện rồi.
Hạ Tử Hy thật ra cũng không quá hứng thú với những buổi tiệc như thế này, nhưng lại không thể không tham gia.
Mặc dù nói Mục Cảnh Thiên đã thăm dò cô, nhưng không thể không thừa nhận, từ khi cô về nước, sau khi gia nhập Vân Duệ, sự nghiệp càng ngày càng thăng tiền.
Đầu tiên chính là giành được hợp đồng Nguyên thị, sau đó có cơ hội tham dự cuộc thi New Talent, hiện tại lại gia nhập vào phòng thiết kế của Alexia.
Tất cả những điều này đều nằm trong kế hoạch của cô, nhưng đã được diễn ra sớm hơn dự kiến, những chuyện này đều không thể phủ nhận sự giúp đỡ từ Mục Cảnh Thiên.
Hạ Tử Hy lúc này, vừa thưởng thức champagne vừa suy nghĩ những chuyện đã xảy ra.
Chính ngay giây phút này, có một trận xao động vang lên.
“Nghe nói đêm nay có một vị khác mời thần bí đặc biệt từ nước ngoài đến đây!”
“Tôi cũng nghe người khác nhắc qua, hơn nữa còn là một nhân vật số một số hai ở London!”
“Nếu nói như vậy, chắc chắn là một người nước ngoài rồi!”
Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao.
Khi nghe mọi người xung quanh nhắc đến hai chữ “London”, Hạ Tử Hy càng chú ý lắng nghe.
Ngay lúc này, khu vực cửa sảnh vang lên một trận xao động.
Cánh cửa bật mở, một thân hình cao lớn từ bên ngoài tiền vào.
Giới tính nam; tuổi tác khoảng từ hai mươi bảy, hai mươi tám đổ lại, một thân trang phục màu đen, ngũ quan đoan chính, trên mặt không chút cảm xúc, chỉ có đôi mắt nhìn vô cùng có thần thái.
Anh ta giống như một vị thần từ trên trời giáng lâm, khiến cho tất cả các quý cô ngồi đây đều không kìm chế được sự kích động của mình.
Tất cả mọi người đều đang suy đoán, thân phận người thanh niên này.
Xem ra thành phố A đã xuất hiện một nhân vật mới.
Hạ Tử Hy lúc này đứng một bên, khi nhìn thấy anh ta bước vào, ánh mắt dừng lại trên người người thanh niên phía trước, khóe môi nhéch lên nụ cười nhạt, nhưng trong mắt không hề gọn lên chút tia kích động hay khoa trương nào.
Lúc này, người thanh niên đó lập tức bước vào sảnh tiệc.
Bước đến trước mặt Alexia liền chào hỏi bà bằng cách chào hỏi quốc tế tiêu chuẩn nhất.
“Alexia, thật ngại quá! Tôi đã đến trễ!” một giọng nam từ tính vang lên, âm thanh khiến người khác cảm thấy đặc biệt có mê lực.
“Cậu có thể đến tham gia, tôi đã cảm thấy rất vui rồi!”
*Thật ngại quá, tôi cũng vừa xuống máy bay!” Người thanh niên nói.
Alexia mỉm cười, sau đó hai người liền cùng trò chuyện đôi câu.
Lúc này, tất cả mọi người đều thăm dò, suy đoán thân phận thật sự của người thanh niên vừa xuất hiện.