“Nếu như là thật thì sao?” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy lặp lại lần nữa.
Hạ Tử Hy im lặng, sau đó lên tiếng: “Nếu như là thật thì cứ xem như là thật đi!”
“Vậy còn cô thì sao?” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy hỏi.
Hạ Tử Hy ngồi trên ghế phụ, nhìn theo ánh mắt Mục Cảnh Thiên, đột nhiên có chút bồi rồi.
– “Nói cho tôi biết cảm xúc của cô đối với tôi là gì?” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy lặp l lại từng chữ, hắn vô cùng muốn biết rốt cuộc Hạ Tử Hy suy nghĩ như thế nào.
Mắt thấy Mục Cảnh Thiên muốn tiến lại gần, Hạ Tử Hy lập tức hồi phục tinh thần, cô lập tức nói: “Tôi không cói”
Sau khi nghe đáp án của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhíu mày.
“Mục Cảnh Thiên, tôi đã từng nói qua, nêu muôn tôi thích anh, muôn tôi cam tâm tình nguyện thì phải xem bản lĩnh của riêng anh rồi!”
“Tôi không biết sau này sẽ như thế nào, nhưng hiện tại…tôi thật sự không thích anh”
Hạ Tử Hy bình tĩnh trả lời câu hỏi của Mục Cảnh Thiên.
Nhìn dáng vẻ bình tĩnh hiện tại của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhíu mày.
Không có?
Hừ! Tải app truyệnhola về đọc nhiều nhiều hơn nhé!
Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhệch môi cười: “Vậy sao? Hạ Tử Hy, tôi muốn nói cho cô biết rằng, tôi nhất định sẽ khiến cô thích tôi, khiến cho cô cam tâm tình nguyện thích tôi!” Mục Cảnh Thiên nhân mạnh từng chữ với Hạ Tử Hy, trong giọng nói có chút gấp gáp.
Nói đên chuyện này, Mục Cảnh Thiên đột nhiên im lặng, sau đó lên tiếng: “Không, là yêu tôi, tôi nhất định sẽ khiên cô yêu tôi”
Hạ Tử Hy chính là ngồi kế bên Mục Cảnh Thiên, sau khi nghe thấy câu nói này của anh ta, cô chỉ mỉm cười, không phải mỉm cười châm chọc, đơn giản chỉ là một nụ cười bình thường: “Vậy phải xem bản lĩnh của anh như thê nào rôi, nhưng cũng VÌ CÓ vết xe đồ lần trước, tôi sẽ không dễ dàng mà thích anh đâu!” vừa dứt lời, Hạ Tử Hy lập tức mỏ cửa xe bước xuống, cô nhìn Mục Cảnh Thiên nói: “Mục tông, trời cũng đã khuya rôi, tôi phải vê nghỉ ngơi, anh đi đường cần thận!”
Hạ Tử Hy đã ra lệnh đuổi khác, nói thật lòng khi cùng Mục Cảnh Thiên thảo luận vần đề này chính là một việc vô cùng đáng buồn phiền.
Mục Cảnh Thiên cũng không | hề vội vàng muốn rời đi, khi nhìn thây Hạ Tử Hy, khóe môi nhéch lên một nụ cười chắc chắn.
“Hạ Tử Hy, cả đời này cô cũng đừng mong thoát khỏi bàn tay tôi!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói rõ từng chữ.
Nghe câu nói khẳng định này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy chỉ mỉm cười với anh ta: “Mục tổng, cũng đã muộn lắm rồi, anh về nghỉ ngơi đi.
Tôi cũng mệt rồi, ‘lên nhà trước đây!” Vừa nói, Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó xoay người bước đi.
Mục Cảnh Thiên cũng không tức giận, chỉ khi nhìn theo bóng lưng Hạ Tử Hy, khóe môi không kìm được nụ cười chắc chăn.
Mục Cảnh Thiên cho răng tình yêu chính là một trò chơi, những dù như thê nào hắn cũng không biệt được rằng, tình yêu chính là xuất phát từ hại phía, trong trò chơi này, người trầm luân không chỉ một mình hắn.
Ngày hôm sau, Một sự kiện đã gây ra chắn động toàn bộ thành phố A, khiến cho tất cả mọi người đều phải bàn tán xôn xao.
Tiêu đề trang nhất chính là liên quan đến buổi tiệc chia tay Alexia đêm qua, không biết ký giả nào đã chụp được cảnh Leo cùng Mục Cảnh Thiên đồng thời đưa tay về phía Hạ Tử Hy mời cô khiêu vũ.
Góc chụp này hình ảnh vô cùng đẹp, nhưng tiêu đề có chút khiến người khác không cách nào đọc tiếp.
Vừa nhìn liền biết đây chính là tin bát quái.