Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa


Ngay khoảnh khắc đó, trái tim cô lạnh đi một nửa.

Đôi mắt ngân ngân nước mắt, cuối cùng hai cánh tay nắm chặt, dứt khoát quay người bước đi.
Hạ Tử Hy phát hiện, khi bạn càng không.

thích điêu gì thì cuộc sông của bạn sẽ càng gặp phải những chuyện như vậy.
Hạ Tử Hy ‘ không thích tham gia những c cuộc tụ tập như vậy, nhưng vô củng bất lực phải tham gia hết lân này đến lần khác.
Tống.

Kỳ là giáo sự hướng dẫn của cô, cũng đã giúp đỡ cô rất nhiều lần, hiện tại anh ây quay trở về nước phát triển nhưng lại thiệu bạn nhảy, cô cũng không có lý nào lại không giúp anh ây, chỉ là…luôn cảm giác có một ánh mắt lạnh lẽo, hận không thể đông lạnh cô ngay tức thì, dù như thế nào cô cũng ” cảm thấy thoải mái.

Cho đến khi chào hỏi hết một lượt, lúc này cả hai người họ mới có một chút thời gian nghỉ ngơi, Tống Kỳ quay đầu lại nhìn Hạ Tử Hy hỏi han: “Thê nào? Em mệt sao?”
“Vẫn còn tạm!” Hạ Tử Hy không nghĩ rằng Tống Kỳ vừa trở về nước phát triện chưa được bao lâu vậy mà có thể mời được nhiều người có quyền lực đến như vậy.
Nhìn Hạ Tử Hy đêm nay phải mang giày cao gót cao như vậy, Tông Kỷ mỉm cười: “Nếu em cảm thấy mệt thì cứ đi nghỉ ngơi trước đi, hiện tại còn có rất nhiều người nữa sẽ đến, còn phải đi chào hỏi thêm một lúc nữa!”
“Một mình anh ỗn chứ?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại, không thể không thừa nhận, khi nghe đên hai chữ “nghỉ ngơii”, trong lòng cô thật sự rât vui mừng, nhưng lại sợ một mình Tống Kỳ không đủ sức tiếp đón.
Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, Tông Kỳ ấm áp mỉm cười: “Tất ThIBổ rôi!”
“Jậy em…emf đi nghỉ ngơi trước đây!”
đêm nay phải mang giầy cao gót, hơn nữa đứng cả nữa ngày, Hạ Tử: Hy quả thật rât mệt, quan trọng nhất chính là sau lưng luôn có một ánh nhìn theo sát cô, khiến cho cô cảm thấy vô cùng không tự nhiên.
Tống Kỳ khi nghe Hạ Tử Hy trả lời liên gật ‘đầu đồng ý: “Vậy em cứ nghỉ ngoi trước đi, lát nữa anh sẽ đến tìm eml”
“Được!”
Hạ Tử Hy gật đâu, ngay lúc này Anh trước có người ‹ đang hướng về phía bọn họ bước đến, Hạ Tử Hy nhìn Tổng Kỳ nói: “Được rồi, anh nhanh ởi tiêp khách đi!”

Nhìn thầy người bước đến, Tổng Kỳ gật đâu: “Em nghỉ ngơi đi nhé!”
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! “Vâng!”
Hạ Tử Hy gật đầu, Tống Kỳ liền bước vê phía bên kia.
Nhìn thấy người bước đến, Tống Kỳ gật đâu: tEm TỒN] ngơi đi nhé!”
“Vâng!”
Hạ Tử Hy gật đầu, Tống Kỳ liền bước về phía bên kia.
Nhìn thấy Tống Kỳ đã rời khỏi, Hạ Tử Hy lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, vô thức quay đầu lại tìm kiếm điều gì, nhưng không thấy bóng dáng người kia đâu.

Hạ Tử Hy nhíu mày, không lẽ do ảo giác của bản thân.

Nếu Ìà như vậy thì càng tốt!
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy hít sâu một hơi, nhìn khắp bốn, phía, muôn tìm một nơi yên tĩnh đề trồn đi một lát.
Từ trên bàn cầm lấy một ly rượu, cô liền hướng về phía bên ngoài rời đi, hiện tại tât cả mọi người đêu tiền vào trong sảnh, tất cả bọn họ đều đang tận dụng cơ hội đề tạo dựng tương lai cho chính bản thân mình, xung quanh có vẻ hơi yên tĩnh, Hạ Tử Hy câm trên tay ly rượu vang, nhìn thấy ngoài bạn công hiện tại không có người, cô liền bước về phía đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận