“Không có gì cả!” Tống Kỳ lạnh nhạt nói, sau đó mỉm cười; lúc này anh vươn tay ra nhẹ nhàng xoa trên khóe môi của Hạ Tử Hy.
Giây phút này Hạ Tử Hy có kinh ngạc khôi tỉ thôi.
Cũng vì Tông Kỳ rất ít khi dùng hành động này đổi với cô, nhiều nhất cũng chỉ có vươn tay ôm nhau như hai người bạn, nhưng không giỗng như hiện tại, hành động giỗng như một đôi tình nhân.
Hạ Tử Hy cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không dám động đậy, chỉ chớp đôi mi dài nhìn anh.
Tống Kỳ ngược lại vô cùng chăm chú nhìn khuôn mặt Hạ Tử Hy, ngón tay cái từng chút một xoa lên đôi môi cô, giỗng như muôn xóa đi vết tích Mục Cảnh Thiên đã lưu lại, hơi thở của Mục Cảnh Thiên cũng như sự bực dọc trong lòng anh.
Hạ Tử Hy đứng im một cách bị động, có chút hoảng hót, lúc này cô mới nhớ đến một chuyện! Chỉ vừa mới đây thôi cô cùng Mục Cảnh Thiên đã hôn nhau ngoài ban công, son môi nhất định đã bị nhòe đi không ít.
Khuôn mặt Hạ Tử Hy không giây lát trở nên đỏ bừng, mắt nhìn Tông Kỳ, nhưng Tống Kỳ lại không lên tiêng, chỉ sau khi anh đã giúp cô lau sạch liền mỉm cười nói: °Được rồi!”
Hạ Tử Hy chỉ biết cười gượng vài tiếng, cũng không nói bắt cứ điều gì, càng không dám hỏi lại; hai người đêu rõ ràng, nhưng thật ra đang âm thầm thăm hỏi Mục Cảnh Thiên hơn trăm ngàn lần trong lòng.
Hạ Tử Hy thật sự muốn bị bức điện rồi, nhưng khuôn mặt vẫn phải thể hiện sự bình tĩnh, nhìn Tầng Kỳ mỉm cười.
Hình ảnh Tống Kỳ lau khóe môi cho Hạ Tử Hy cũng không thoát được đôi mắt của Mục Cảnh Thiên, trong khoảnh khắc trong đôi mắt anh như có một ngọn _ vô hình đang bùng lên.
Tống Kỳ!
Trận chiến giữa hai người lúc này mới vừa bắt đầu! l Dù sao cũng đang rảnh rỗi, Mục Cảnh Thiên đứng một bên, tùy ý câm lên một ly Champagne, ánh mặt ngược lại hung hăng nhìn bóng dáng của hai người bọn họi Mục Cảnh Thiên hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy!
Tống Kỳ cùng Hạ Tử Hy hai người đứng một bên trò chuyện, cười nói vô cùng vui vẻ, eho đên khi cả hai cùng khiêu vũ cũng vô cùng ăn ý.
Chỉ là Hạ Tử Hy từ đầu đến cuỗi đều không chú ý đến có một ánh mắt vẫn cứ luôn hung hăng nhìn cô, ánh mắt tăm tối hận không thể nhanh chóng dồn cô vào chỗ chết.
Mục Cảnh Thiên cùng Lăng Tiêu Vân cũng bước vào khiêu vũ, nhưng ánh mặt Mục Cảnh Thiên không lúc nào rời khỏi Hạ Tử Hy, ngọn lửa tức giận trong đôi mắt anh từng đợt đâm thẳng vào trái tim Lăng Tiêu Vân.
Người đàn ông này mặc dù đang ôm cô trong vòng tay, cùng cô khiêu vũ nhưng toàn bộ tâm tư lại ở bên người „ gái khác.
Chỉ cần nghĩ đến điều này, trái tim của cô không cách nào không chế được nỗi đau.
Hạ Tử Hy!
Lăng Tiêu Vân cô tuyệt đối không dễ dàng buông tha chuyện này đâu!
Chỉ cần cô ta xảy ra chuyện, Mục Cảnh Thiên nhất định sẽ quay vệ bên côi Nghĩ đến đây; ánh mắt Lăng Tiêu Vân liền hướng về phía Mục Cảnh Thiên, càng tăng cả, quyết tâm trong lòng.
Một điệu nhãy vừa kết thúc, Hạ Tử Hy nhìn Tông Kỳ mỉm cười nói: “Em vào phòng vệ sinh một lát!”
Tống Kỳ gật đầu: “Được!”
Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó đi về hướng phòng vệ sinh, còn Tống Kỳ vân đứng yên nhìn theo phương hướng vừa rời đi của cô, khóe môi nhêch lên nụ cười hài lòng.
Mục Cảnh Thiên lúc này cũng nhìn theo hướng Hạ Tử Hy vừa rời khỏi, cũng nhanh chóng kết thúc điệu nhảy với Lăng Tiêu Vân sau đó nói: “Anh đi vệ sinh!” ngay khi Mục Cảnh Thiên vừa chuẩn bị bước đi, Lăng Tiêu Vân lập tức tóm chặt lầy cánh tay hắn.
Mục Cảnh Thiên nhíu mày, quay đầu lại nhìn cô.
Lăng Tiêu Vân lúc này chỉ biết níu chặt cánh tay Mục Cảnh Thiên rên rỉ: “Cảnh Thiên.
.