Hạ Tử Hy đột nhiên ngâng cao đâu, cho dù cô đang bị siết chặt nhưng cũng không hề có bất kỳ hành động chống cự nào, tựa như chỉ một đường tìm lấy cải chết.
Hà Lục Nguyên không ngừng dùng sức hơn nữa càng tăng thêm lực đạo, lúc này ông ta đem toàn bộ sự bực tức của mình trút ra trên người Hạ Tử Hy, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn thăng vào cô.
Nhưng khi nhìn thấy Hạ Tử Hy khép hờ đôi mắt, nhìn vào Hà Lục Nguyệt hoàn toàn không có bất kỳ hành động kêu cứu nào.
Nhìn vào đôi mắt trước mặt, Hà Lục Nguyên như đột nhiên nhớ đến điều gì, nhìn Hạ Tử Hy, nhíu mày nói: “Cô thật sự muôn chết đên vậy sao?”
“Còn hơn so với việc bị ông làm nhục, chỉ cần ông đụng đến tôi, tôi liền cảm thấy kinh tởml” Hạ Tử Hy nhắn mạnh ni chữ, mặc dù khi nói chuyện có chút phí sức nhưng những lời cô nói đều là sự thật!
Sự cận kề của ông ta thật sự khiến cho cô vô cà kinh tởm.
Không cần phải nghỉ ngờ gì.
Mỗi một câu nói của cô đêu giông như đang châm chọc đến Hà Lục Nguyên.
Sắc mặt ông ta lúc này vô củng khó CoI, không cách nào dùng từ ngữ để diễn tả được.
Sự phẫn nộ của ông khiến ông không cách nào phát tiết được.
Lúc này, Hà Lục Nguyên đột nhiên buông Hạ Tử Hy ra, dùng lực đầy cô sang một bên.
“Nếu như cô đã muôn chệt nhứ vậy, vậy tôi sẽ không đề cô chết dễ dàng như vậy, tôi chính là muốn giữ cô lại bên mình, từ từ hành hạ khiền cho cô muốn sống không được, muốn chết cũng không xong vừa nói, khóe môi anh ta nhễêch lên nụ cười lạnh.
Hạ Tử Hy thật sự suýt nữa bị ông ta bóp chết, sau khi bị ông ta vật sang một bên, lúc này cô đang ngôi trên giường cô găng hô hâp không khí xung quanh.
Khi cô vẫn chựa kịp phản ứng lại, Hà Lục Nguyên liền từ phía sau ập đến.
Hạ Tử Hy kinh ngạc, nhưng không cách nào tránh né, chỉ đành để mặc cho ông ta đè dưới thân.
Hạ Tử Hy kinh ngạc, nhưng không cách nào tránh né, chỉ đành để mặc cho ông ta đè dưới thân.
Giây phút Hà Lục Nguyên áp Sát vào người cô, chỉ khiến cho toàn thân Hạ Tử Hy cảm thấy ớn lạnh từng cơn.
Sự kinh tỏm này, khiến cô cảm thấy không thoải mái chút nào.
Lúc này, Hà Lục Nguyên nhìn cô, bàn tay sờ soạng vâng.
trán cô rôi nói: “Hạ Tử Hy, xem như cô may mắn, có đôi mắt giống như cô ây, nêu không hôm nay chắc chắn là ngày chết của cô!”
Hạ Tử Hy bị ông ta giam giữ, nghe câu nói này của Hà Lục Nguyên, không biệt người ông ta nhắc đến là ai, nhưng hiện tại cô không có chút tâm tư nào đề suy xét cho chuyện này.
“Tôi thà bị ông giết chết còn hơn!” Hạ Tử Hy nhân mạnh từng chữ nói.
Nghe câu nói này, Hà Lục Nguyên nhêch lên một nụ cười lạnh: “Tôi chính là không muốn cô chết!” vừa nói liền nới lỏng tay, cả người tiền lên xé nát quân áo Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy kinh ngạc, trên thân thể còn đang mặc quân áo, làm sao có thể cho ông ta lôi kéo như vậy.
“Ông buông tôi ra, mau buông ral” Hạ Tử ly không ngừng chồng cự, mặc dù tay chân đêu bị trói chặt nhưng cô đều dùng hết toàn bộ chút sức lực còn lại.
Nhưng dù cho cô có chống cự như thê nào thì sức lực cách biệt giữa nam và nữ vần tôn tại.
Hạ Tử Hy căn bản không thê đầu lại Hà tổng.
Mắt thấy bàn tay ông ta đang sờ soạng trên người cô, Hạ Tử Hy thật sự cảm thấy bản thân mình sắp phát điên lên rồi.
“Kon khắc đó, trong B như có một âm thanh đang vang ên.
“Cần phải bình tĩnh! Nhất định phải bình tĩnh!”
Nghĩ như vậy, Hạ Tử Hy quyết định buông bỏ không tiếp tục chồng cự Hà tổng, nhắm chặt mặt, hít sâu một hơi.