“Được rồi, tha thứ cho cậu vậy! Hại mình sợ đến mức chuân bị gọi điện thoại cho anh hai cậu!” Đô Đô nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Nếu như cậu phải đi công tác, nêu vậy cũng không cân phải ghé qua đây!”
“Cậu ở một mình không có vấn đề gì chứ?” Đô Đô hỏi.
“Tất nhiên không có vấn đề gì, sống độc lập quen rồi, còn có vấn đề gì chứt” Hạ Tử Hy nói, cùng Đô Đô trò chuyện vài câu cô cũng đã tỉnh táo phân nào.
Nghe vậy, Đô Đô gật đầu: “Vậy thì tốt, cậu phải nhớ kĩ xảy ra bất kỳ chuyện gì cũng phải gọi ngay lập tức cho mình.
Hiện tại mình cũng không tiện ghé qua thăm cậu!”
“Được, không vấn đề gì!”
“Vậy trước mặt cứ như vậy đi, mình cúp máy trước đây.
Bây giờ mình phải lên gặp lãnh đạo báo cáo công _ tác đãt”
“Ok!l” Hạ Tử Hy trả lời một tiếng, sau đó hai người liên cúp máy.
Hạ Tử Hy nằm trên giường, nhìn điện thoại; quả nhiên trên màn hình có vô số cuộc gọi chưa bắt máy từ Đô Đô, nghĩ đến chuyện này Hạ Tử Hy cũng cảm thấy trong lòng vô cùng thoải mái.
Có người lo lắng, có người nhớ nhung, dù sao cũng là một chuyện tốt đáng trân trọng!
Điện thoại đề trên bàn, cô lại năm trên giường thêm vài phút, Cuỗi củng cũng tỉnh táo hẳn; lúc này cô mới từ từ ngôi dậy.
Không nghĩ đến ngủ lâu như vậy, cho đến hiện tại cô cảm thấy có chút đói bụng, liền đứng lên chuẩn bị dùng bữa.
Hai ngày nay cô không ở nhà, trong tủ lạnh cũng không còn bất cứ thứ gì có thê ăn được, Hạ Tử Hy liền thay một thân trang phục chuẩn bị đi siêu thị mua săm chút đồ đạc.
Trùng sinh sau kiếp nạn, dù nói như thê nào cũng nên chúc mừng một chút.
Cô chuẩn bị nâu một bữa ăn ngon an ủi bản thân một phen.
Sau khi thay xong quần áo, Hạ Tử Hy trực tiếp buộc gọn tóc lên, quần áo Ở nhà thoải mái, đeo thêm một đôi mắt kiếng sau đó liền rời khỏi cửa.
Dù sao cũng ởỏ đây được một thời gian, Hạ Tử Hy đôi với đường xá khu chung cư này sớm đã quen thuộc, hơn nữa cô cũng rất thích cảm giác đi dạo đến siêu thị vào buổi chiều tối.
Cô luôn có một cảm giác rằng CuỘC sông chính là sông thật tốt môi một giây phút chứ không phải oằn mình trải qua mỗi một ngảy; cho nên bình thường cô cũng sẽ đi dạo đến siêu thị mua sắm, sau đó trở về nhà trô tài bếp núc, cuộc sông cá nhân như vậy cô thật sự cũng khá là hưởng thụ nó!
Sau khi đến siêu thị, Hạ Tử Hy bắt đầu lựa rau, sau đó chọn vài món ăn vặt linh tinh dần dần chất đồng trong xe đầy, mặc dù nhìn Có vẻ khá vụn vặt nhưng cũng có thể nhận ra những thứ này toàn bộ đều là những nhãn hiệu cô thường xuyên sử dụng.
Sau khi đã dạo xung quanh siêu thị gân một tiếng đồng hồ, Hạ Tử Hy lúc này mới tiên đên quây thu ngân sau đó xách đồ đạc dạo bước về nhà.
Dù sao từ nhà cô đến siêu thị cũng không tính quá xa, chỉ mắt vài phút đã đên nơi.
Hạ Tử Hy liền trực tiếp cầm túi đồ siêu thị trên tay sau đó từ từ bước về nhà.
Khi vừa bước đến trước cổng tiểu khu, Hạ Tử Hy liên nhìn thây một bóng dáng vô cùng quen thuộc.
Không phải ai khác chính là Mục Cảnh Thiên đứng cách đó không xa đang gọi điện thoại.
Hơn nữa anh ta vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Hạ Tử Hy!
Mục Cảnh Thiên tại sao lại xuất hiện ở nơi này?
Trong lòng Hạ Tử Hy không ngừng thắc mắc!
Cho đến khi hình ảnh Hạ Tử Hy đứng cách mình không xa lọt vào tâm mắt Mục Cảnh Thiên, hơn nữa nhìn một thân trang phục cô đang khoác trên mình, Mục Cảnh Thiên đột nhiên sửng người, sau đó từ trên Xuông _ dưới dò xét cô một phen, xác định rằng bản thân không nhận lầm người liên lập tức nhanh chóng bước về phía trước.