Đồng thời, Tống Kỳ lúc này cũng đang đứng ngoài cửa, nhìn thây Mục Cảnh Thiên đứng bên trong cũng có chút sửng sốt.
Không nghĩ rằng anh ta lại xuất hiện ở đây!
“Là anh?”
“Anh tại sao lại ở đây?”
Hai người đồng loạt cùng lên tiếng.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhếch môi nói: “Anh tại sao lại ở đây, thì tôi cũng ở đây vì lý do đói”
Nhìn dáng vẻ đắc ý của Mục Cảnh Thiên, Tông Kỳ cũng không nói gì.
Lúc này, Hạ Tử Hy đang nấu nướng trong bếp, nhìn Mục Cảnh Thiên đang đứng ngoài phòng khách nói chuyện, nhíu mày quay đâu nói: “Ai vậy?”
Sau khi giọng nói Hạ Tử Hy vang lên, Nhi Kỳ liền trực tiếp tiên vào bền trong.
“Là anhl”
Khi nhìn thấy Tống Kỳ bước vào, Hạ Tử Hy ngây người, thật sự ‘không nghĩ rằng.
không mong muôn tình cảnh gì xảy ra thì đều đã xảy ra hết rôi.
Cả hai người bọn họ đều cùng xuất hiện ở đầy!
Nụ cười Hạ Tử Hy có chút không tự nhiên; hơn nữa Tống Kỳ cũng mang theo một bó hoa, Hạ Tử Hy mỉm cười nói: “Anh tại sao lại đến đẩy?”
“Lo lắng cho em, nên anh mới đến đây thăm em!” Tống Kỳ rộng lượng nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó bước qua trò chuyện với hắn: “Em không xảy ra chuyện gì cải!”
Lúc này, Tống Kỳ liền đem bó hoa tươi đưa vệ phía Hạ Tử Hy: “Tặng cho em này!”
Nhìn bó hoa tươi trước mặt, Hạ Tử Hy mỉm cười tiếp nhận, ngửi hương hoa thoang thoảng nói: “Em rât thích, cảm ơn anhl”
Nhìn Hạ Tử Hy trước mắt, trong ánh mắt Tống Kỳ tràn ngập ý cười.
Chỉ có Mục Cảnh Thiên đứng phía sau, sắc mặt vô cùng không tế Đặc biệt khi nhìn thấy bó hoa tươi trong.
lòng Hạ Tử Hy, sắc mặt càng trở nên khó coi, cũng chỉ là một bó hoa mà thôi, có cần phải vui mừng đến như vậy không?
“Hai người cứ trò chuyện tiếp đi nhé.
Em tìm bình căm hoa đãi”
Vừa dứt lời, Hạ Tử Hy nhìn bước vào phòng ngủ.
Phòng khách lúc này chỉ còn lại hai người Tống Kỳ cùng Mục Cảnh Thiên.
Giây phút này, Hạ Tử Hy đột nhiên nghĩ thông suốt, hai người bọn họ muốn đầu đá thì cứ đề bọn họ đấu, dù sao cũng không liên quan đến chuyện của cô, chỉ cần không làm khó cô là được! Cô chỉ cân xem như không nhìn thầy là được!
Quả nhiên, Hạ Tử Hy vừa bước vào bên trong, Mục Cảnh Thiên cùng Tống Kỳ liền bắt đầu giằng co.
“Tống tổng cũng thật có lòng!” Mục Cảnh Thiên mở lời nói trước.
Tống Kỳ đứng một bên chỉ cười nhạt: “Chỉ cần là đối với cô áy tắt nhiên phải dụng ỦI một chút rôi!”
Tắt nhiên, lời này vừa nói ra sắc mặt Mục Cảnh Thiên lập tức tối sầm lại.
Xem ra Tống Kỳ chính là một lòng quyết tâm phải theo đuổi Hạ Tử Hy cho bằng được.