Mục Cảnh Thiên sắc mặt lập tức thay đổi nói: “Anh cũng đã nói Tôi những điều này cũng chỉ là lời đồn thổi bên ngoài mà thôi!”
Tống Kỳ cũng chỉ cười nhạt nói: “Nếu như vì Tiểu Hy, tôi nhất định sẽ tình nguyện trở thành người đàn ông ba tôt” Tông Kỳ đem lời này nói ra một cách rõ ràng.
Mục Cảnh Thiên nhìn Tống Kỳ nói: “Xem ra anh rất nghiêm túc trong chuyện này!”
“Tôi từ trước đến nay chưa từng có ý chơi đùa, ý nhất là đối với những chuyện liên quan đến Hạ Tử HyÏ”
Tống Kỳ nhắn mạnh từng chữ nói.
Sắc mặt Mục Cảnh Thiên lập tức không vui.
Lúc này, Tống Kỳ nhìn sang hắn nói: “Mục tổng anh cũng đừng nói với tôi, anh hiện tại cũng có ý nghiêm túc với Tiểu Hy!”
Lời này hoàn toàn chính là đang kích động hãn!
Mục Cảnh Thiên nhìn sang Tống Kỳ, khóe môi nhéch lên nụ cười lạnh: Chuyện này không liên quan gì đến anhl”
“Nêu như đã không liên quan gì đên tôi, vậy thì tôi đây cũng có chút tò mò, nêu như anh không có ý này, Mục tổng anh cân gì phải dây dưa quây rầy Tiểu Hy?”
Dây dưa?
Quấy rầy?
Khi tận tai nghe thấy hai chữ này, sắc mặt Mục Cảnh Thiên.
càng thêm khó coil Hắn dây dưa quấy rây Hạ Tử Hy sao?
“Dây dưa? Lời này của Tông tông thật kỳ lạ, tôi từ khi nào thì dây dừa với cô ây? Hơn nữa, cho dù hành động của tôi xem là dây, dưa, vậy thì cũng liên quan gì đến đến chuyện của anh, tôi cùng vợ trước của mình tái hợp, chỉ Sợ răng việc này anh cũng không thể quản được!” Mục Cảnh Thiên nhìn Tống Kỳ nghiên răng nói từng chữ.
Hai chữ “vợ trước” này vẫn luôn là vết thương trí mạng đôi với Tống Kỳ!
Nhưng nghe nhiều rồi, Tống Kỳ cũng sớm đã không còn thấy lại Hắn chỉ mỉm cười sau đó nói: “Vợ chồng hữu danh vô thực có gì vẻ vang để khoe khoang!”
Giờ phút này, Mục Cảnh Thiên thật sự có một loại xúc động muốn võ thật mạnh lên mặt bàn.
Hữu danh vô thực!
Mục Cảnh Thiên chính là hối hận nhất chuyện này.
Hiện tại hận không thể lập tức đem nuốt Hạ Tử Hy vào bụng.
Chỉ là…việc khiến hắn càng tức giận hơn chính là Tống Kỳ lại biêt được chuyện này!
Ngay khi Mục Cảnh Thiên chuẩn bị phản bác lại thì Hạ Tử Hy từ bên trong bước ra.
Lúc này, cô cũng đã thay một bộ trang phục mới.
Câu nói giữa Mục Cảnh Thiên cùng Tống Kỳ cũng vì vậy mià dừng lại.
Hạ Tử Hy nhìn sang bọn họ hỏi: “Hai người đang DĐ gì vậy?”
“Cũng Hi có gì quan trọng!” Tống Kỳ từ tốn lên tiếng.
Hạ Tử Hy nhướng mày nói: “Tôi quyết định sẽ ra ngoài ăn, không cần phải ở nhà nâu nướng nữa!”
“Tại sao?” nghe vậy Mục Cảnh Thiên lập tức gặng hỏi.
*“Phiền phức quá, không bằng ra ngoài ăn!” Hạ Tử Hy nói.
Huôồng hộ, Mục Cảnh Thiên không những ra tay giúp đỡ, còn luôn tìm cớ gây chuyện, thật sự không bằng việc ra ngoài ăn càng thuận tiện hơn.
Tống Kỳ gật đầu: “Cũng tốt, giảm bớt phiên phức không đáng có!”
Mắt thấy Tống Kỳ đã đồng ý, Hạ nIIUP Hy nhìn sang Mục Cảnh Thiên: “Mục tổng thế nào, anh có đi hay không?”
“Tất nhiên là phải đi rồi, cô vẫn chưa báo đáp ân nhân cứu mạng đậu!”
Mục Cảnh Thiên từng chữ nhắc nhở cô.