Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa


Hắn làm sao có thể tạo cơ hội cho Hạ Tử Hy cùng Tống Kỳ hai người bọn họ dùng bữa vớ nhau chứ?
Nghe câu trả li Mục Cảnh Thiên, sau đó cả ba người liền cùng nhau xuất phát ra ngoài.

Nhưng khi đến dưới lâu, ai ngôi xe ai lại là một vấn đề.

Sau đó, Hạ Tử Hy dứt khoát phá vỡ sự im lặng này: “Mục tổng, dù sao cánh tay của anh cũng bị thương, vậy đề tôi lái xe vậy!” Hạ Tử Hy nói.

“Không vấn đề gì!” Mục Cảnh Thiên trực tiệp vất chìa khóa xe về phía Hạ Tử Hy.

Thật ra ý của Hạ Tử Hy chính là để chọ Tống Kỳ cùng Mục Cảnh Thiên ngôi chung một xe, nhưng ai ngờ răng Tông Kỳ.

lại lên tiêng Thúc “Vậy được…anh sẽ tự mình qua đó!”
Hắn cũng không muốn Hạ Tử Hy khó XỬ.


Dù sao cũng là lý do thuận nước đây thuyền, Hạ Tử Hy gật đầu sau đó gửi địa chỉ quán ăn cho Tống Kỳ, cuỗi cùng ba người bọn họ cũng xuất phát đến địa điềm đã hẹn.

Hạ Tử Hy lái xe, Mục Cảnh Thiên an vị người trên ghế phụ, chăm chú nhìn Hạ Tử Hy lái xe, không ngờ rằng kỹ thuật lái xe của Hạ Tử Hy lại khá đên như vậy.

` Tận dụng cơ hội này, ánh mắt của hẳn không ngừng nhìn vê phía Hạ Tử Hy.

Không nhắc đến tính cách, kể cả vẻ bệ ngoài, Hạ Tử Hy cũng đều đã thay đổi thành người hoàn toàn khác.

Không! Không phải thay đổi hoàn toàn KHẨU nên nói răng Hạ Tử Hy che giấu bản thân quá kỹ lưỡng,.

Mỗi lần nghĩ đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên đều không nhịn được cảm thầy một ngọn lửa tức giận vô hình.

Không nghĩ răng bản thân lại bị một người phụ nữ lừa gạt lâu như vậy.

Khi Mục Cảnh Thiên vẫn đang chìm trong suy nghĩ của riêng mình, Hạ Tử Hy lên tiêng: “Mục tông, anh cứ nhìn tôi như vậy, tôi làm sao có thể tập trung lái xe được chứ?”

Khi Mục Cảnh Thiên vẫn đang chìm trong suy nghĩ của riêng mình, Hạ Tử Hy lên tiêng: “Mục tổng, anh cứ nhìn tôi như vậy, tôi làm sao có thể tập trung lái xe được chứ?”
Sau khi nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên mỉm cười nói: “Chỉ e răng người không chuyên tâm chính là cô đi, lái xe nhưng vẫn biết tôi đang quan sát cô; Hạ Tử Hy cô thật sự không giờ phút nào không quan tâm đền tôi!”
Hạ Tử Hy: “…Mục tổng, anh cũng thật quá tự tin!” Hạ Tử Hy nhịn không được nói.

“Điều này là tất nhiên rồi!”
“Tự luyến là em trai đi!”
Mục Cảnh Thiên: “…”
Nghe vậy, Mục Cảnh Thiên lúc này mới nghe ra được ý châm chọc trong lời nói của Hạ Tử Hy.

Quay đầu lại nhìn Hạ Tử Hy, ánh mắt phẫn nộ: “Cũng là em trai của côi”
Bỏ đi! Nếu còn cùng Mục Cảnh Thiên tiếp tục thảo luận đên vân đề này cũng không có chút lợi lộc gì, sau đó Hạ Tử Hy cũng chỉ cười trừ, không tiếp tục nói thêm gì!
Nhìn Hạ Tử Hy không lên tiếng, Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn cô, sau đó nói: “Khi nào quay trở về làm việc?”
“Ngày mail”
“Được!” lúc này, Mục Cảnh Thiên lên tiêng trả lời, cũng không nói thêm gì khác, Hạ Tử Hy chỉ cân ở công ty dù Sao cũng † tốt hơn so với việc cô ở nhà, ít nhất hắn có thể nhìn thấy cô.

Sau đó, nhìn thấy Mục Cảnh Thiên không mở lời, Hạ Tử Hy cũng không muốn nhiều lời, liền tiệp tục lái xe đên địa điểm đã hẹn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận