Chỉ là cả hai đều không lên tiếng, chỉ âm thâm quan sát Hạ Tử Hy và Lăng Tiêu Vân.
Đặc biệt là Mục Cảnh Thiên, ánh mắt nhìn về phía Lăng Tiêu Vân, mỉm cười nhìn vê.
SOI Lăng Tiêu Ảnh ngây người, sau đó mỉm cười: “Tất nhiên rôi, ngày hôm ây tôi đến công ty tìm Cảnh Thiên, cũng muôn đền tìm cô cùng uồng ly café, thì liền nghe: thấy có đồng nghiệp nói rằng cô đã mắt tích máy ngày gân đây!”
“Vậy sao?” Hạ Tử Hy như có như không nhướng mày hỏi, nhưng trong giọng nói lại khiên cho người khác cảm thấy có ý tứ sâu xa.
“Tất nhiên rồi, nếu không lời này của Hạ tiểu thư có ý gì?”
“Cũng không có ý gì, chỉ là cảm thấy Lăng tiêu thư đối với tôi đặc biệt quan tâm mà thôi!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.
“Vậy sao?” Hạ Tử Hy như có như không nhướng mày hỏi, nhưng trong giọng nói lại khiên cho người khác cảm thấy có ý tứ sâu xa.
“iiết! nhiên rồi, nếu không lời này của Hạ tiểu thư có ý gì?”
“Cũng không có ý gì, chỉ là cảm thấy Lăng tiểu thư đối với tôi đặc biệt quan tâm mà thôi!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.
Nhìn dáng vẻ hiện tại của cô ta, Lăng Tiêu Vân âm thầm cắn răng, càng thêm quyết tâm, người phụ nữ này quả thật không thê giữ lại.
“Em những ngày nay đều đang làm gì?” lúc này, Mục Cảnh Thiên đột nhiên tiếp lời.
Nghe câu hỏi này của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân quay đầu lại nhìn hắn: “Ở nhà, có chuyện gì sao?”
“Cũng không có chuyện gì, chỉ là lát nữa anh có chuyện cân nói với em, đề anh tiễn em về!” Mục Cảnh Thiên nói.
“Được!” Lăng Tiêu Vân nở nụ cười, dù cho biết rang Mục Cảnh Thiên có chuyện muôn hỏi, nhưng giây phút này, cô vẫn lộ ra dáng vẻ vô cùng hạnh phúc.
Nhìn hai người bọn họ, Hạ Tử Hy cũng không nhiều lời.
Bữa ăn này, cũng không biết đã trải qua như thê nào.
Sau khi dùng cơm xong, khi Hạ Tử Hy chuẩn bị thanh toán thì mới biết được rằng Tống Kỳ đã thanh toán trước.
Đứng trước cửa Hạ Tử Hy nhìn Tổng Kỳ nói: “Đã nói rõ bữa cơm này sẽ do em mời, không nghĩ rằng lại để anh trả, em cảm thấy thật sự rất ngại!”
Tống Kỳ đứng trước mặt cô nói: “Chuyện này có gì đâu, lần sau lại đến phiên em mời anh cũng được!”
Hạ Tử Hy mỉm cười gật đầu: “Không thành vần đè!”
Lúc này, Mục Cảnh Thiên cùng Lăng Tiêu Vẫn cũng bước đến, nghe thây đoạn đối thoại giữa hai người bọn họ, âm dương quái khí lên tiêng: “Tông, tổng một ngày kiếm được không biết bao nhiêu là tiền, bữa com này cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, nhưng có điều Tống tổng à, vẫn khiển anh phải tốn kém rôi!”
Tống Kỳ mỉm cười: “Vì Tiểu Hy chia sẻ gánh ” cũng là vinh hạnh của tôi!”
Sắc mặt Mục Cảnh Thiên đột nhiên thay đối: “Vậy lần sau vẫn nên để Tống tổng mời khách rồi!”
“Có gì không được chứ!”
Hai người đàn ông nói chuyện, tranh giành trong sáng tôi, lời nói ngọt ngào có gai, nhưng sức sát thương khiên người khác nghe vào cũng không cách nào phản bác được.
Lăng Tiêu Vân bước đến, ôm chặt lây cánh tay Mục Cảnh Thiên, sau đó mỉm cười nói: “Tống tổng đối với Hạ tiều thư thật tốt!”