Mục phu nhân thật sự đối với Hạ Tử Hy vô.
củng hài lòng, nhưng không thể ngờ răng hai người bọn họ đên cuôi cùng lại bước lên con đường ly hôn này.
Hơn nữa, tất cả mọi người đều không biết chuyện phát sinh, đên khi nhận tưới tin tức thì Hạ Tử Hy đã sớm rời khỏi.
Mục phu nhân mỉm cười với cô: “Ta cũng xuýt chút nữa không nhận ra, con so với hai năm trước thật sự thay đổi quá nhiều!”
Hạ Tử Hy chỉ cười khẽ, Mục Cảnh Thiên đứng một bên cũng không v vạch trần cô, chỉ luôn chăm chú nhìn về phía Hạ Tử Hy.
Lúc này, Hạ Tử Hy.
đột nhiên nhớ.
đến chuyện gì, mỉm cười nói: “Đúng rồi, đây là quà con mang đến tặng cho bà nội và phu nhân!”
“Người đến là được rồi, còn mang quà tặng đến.
làm gì?” Mục lão thái thái nói, có thể nhận ra rằng, bà thật lòng ưa thíchHạ Tử Hy.
Cũng có thể nói Hạ Tử Hy chính là cháu dâu tiêu chuẩn trong mắt bà.
Hạ Tử Hy mỉm cười, cũng không nói thêm gì khác, khí chất thanh nhã toát lên khiên cho người Mục gia cảm thấy yêu thích không thôi.
Nếu như hỏi rằng tại sao hai năm trước bọn họ lại thích Hạ Tử Hy, có lẽ cũng vì thân ‘ phận cũng như tính cách không ưa xiểm nịnh của cô, nhưng hiện tại càng thích cô ấy hơn cũng chính vì khí chất và sự ung dung từ cô.
Quả thật càng phủ hợp với tiêu chuẩn của người Mục gia họn họ.
Lúc này, Mục Trăn ngồi một bên, vừa cười vừa nói: “Được rồi, nêu nhứ Cảnh Thiên cùng Tiểu Hy đều đã đến đông đủ rồi, vậy chúng ta bắt đầu dùng cơm thôi!”
“Được, dùng cơm thôi!” Mọi người lên tiếng, sau đó lần lượt kéo nhau bước vê phía bàn ăn.
Hạ Tử Hy nhịn không được cảm thán trong lòng, khi hai người bọn họ kết hôn chưa cùng một lân cùng người nhà Mục gia dùng cơm với nhau, hiện tại lại có thể ngồi xuống cùng nhau dùng cơm, thật sự là tạo hóa trêu người.
Mục gia vẫn có thể xem như khá khiêm tốn, dù cho có thể hô mưa gọi gió, danh tiếng chắn động đến mức chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nhưng về phương diện gia đình thì rất hòa thuận, cũng rât khiềm tốn.
Hiện tại chỉ có người một nhà dùng cơm với nhau.
Mục lão thái thái ngôi chính giữa; lúc này Mục Trăn vì biêu hiện lòng tôn trọng với bà, hơn nữa hiện tại bà vẫn là chủ nhân gia đình.
Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên ngồi bên trái, hai vợ chồng Mục Trăn thì ngồi bên phải.
Có thể gặp được Hạ Tử Hy, Mục lão thái thái vô cùng vui mừng: “Tiêu Hy à, nghe nói cháu hiện tại đang làm việc ở công ty của Cảnh Thiên, chuyện này có đúng không?”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy gật đầu: “Vâng ạ! Đúng vậy, từ khi trở về nước đên nay liên đến làm tại công ty của anh ây; nhưng l khi cháu đi phỏng vấn lại không hè biết tổng giám đốc chính là Mục Cảnh Thiên!” Hạ Tử Hy trả lời.
“Ta còn nghe nói, tên nhóc này ban đầu còn không nhận ra con?” Tiệo lão thái thái cườihỏi, chính là một bộ dạng xem trò vui, Nhắc đến chuyện từng xảy ra này, sắc mặt Mục Cảnh Thiên không chút dễ nhìn.
Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó gật đầu: “Vâng!”
Lúc này, Mục Cảnh Thiên lên tiếng: “Đối với những món đồ không có vẻ bề ngoài, tôi bình thường đêu không có án tượng đến!” vừa nói, liền tiếp tục dùng cơm.
Hạ Tử Hy ngược lại cũng không phát biểu điêu gì, dù sao đổi với lời này của Mục Cảnh Thiên, cô cũng đã không còn cảm thấy kỳ quái.
Nhưng Mục lão thái thái ngược lại lại không hề đồng tình, bà nhìn sang Hạ Tử Hy nói: “Không đẹp sao? Châu cảm thấy Tiểu Hy không xinh đẹp sao?”
*Ít nhất hai năm trước…không đẹp!”
“Là ai nói chứ? Tiểu Hy trong lòng ta luôn luôn là xinh đẹp nhật”
“Bà nội, nói lời trái lương tâm sẽ phải rụng mắt răng đầy!” Mục Cảnh Thiên nhìn Mục lão thái thái nói.