Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa


Mục Cảnh Thiên chính là thông minh lanh lợi từ nhỏ, Mục phu nhân mỉm cười sau đó quay đầu nhìn theo bóng dáng của Mục lão thái thái cùng Hạ Tử Hy, sau đó lên tiếng: “Bà nội con có ý gì, có lẽ con cũng hiểu rõ?” Mục phu nhân nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi.

Nhắc đến ván đề này, Mục Cảnh Thiên nhìn sang phía bên kia, gật đầu trả lời: “Hiểu rõÌ”
“Vậy con đối với chuyện này, có suy nghĩ như thế nào?” Mục phu nhân hỏi.

Nếu đã nhắc đến chuyện này, vậy thì Mục Cảnh Thiên liên bước đến, hai tay đặt lên trên vài Mục phu nhân nói: “Vậy mẹ cảm thấy như thế nào?”
“Mặc dù mẹ rất thích đứa trẻ Tiểu Hy này, biết rõ tiến lùi, lại biết rõ đại cuộc, vừa khiến người khác cảm thấy yêu thích, nhưng quan trọng nhất chính là phải xem con nghĩ như thế nào!” Mục phu nhân nói, bà đối với tình cảm của con cháu trong nhà vượt hơn tất cả mọi thứ trên đời.

Nhắc đên chuyện này, Mục Cảnh Thiên mỉm cười nói: “Con chỉ cảm thây quan điềm của mẹ so với bất kỳ điêu gì cũng quan trọng hơn!”
Không nghỉ ngờ gì câu nói này khiến cho Mục phu nhần cảm thấy vui vẻ trong lòng.


Nhắc đến chuyện này, Mục phu nhân gật đầu: “Bất kế như thế nào, cũng SH suy xét đến tâm trạng của bà nội!”
“Con biết rồi!” Mục Cảnh Thiên nói.

Sau đó hai người vừa trò chuyện vừa bước về phía bên kia.

Hạ Tử Hy cùng Mục lão thái thái vẫn đang ngôi một bên trò chuyện, còn Mục trăn thì ngôi một bên xem sách, nghiên cứu cò tướng.

Cảnh tượng này, đặc biệt yên bình êm ấm, đến mức khóe môi Mục Cảnh Thiên cũng không kiềm được mà nở nụ cười.

Trôi qua được một khoảng thời gian, Mục phu nhân bước đên nhìn Mục lão thái thái: “Mẹ, đã đến giờ uống thuốc rồi.

Mẹ cũng nên đi nghỉ ngơi rồi!”

“Äy, Tiêu Hy vận đang ở đây, mẹ vẫn muôn nói chuyện thêm một lát với con bé, trước mặt không muôn uông thuốc, cũng không buồn ngủ!” Mục lão thái thái nói, rât rõ ràng bà đang hăng say trò chuyện cùng Hạ Tử Hy.

“Nhưng mà mẹ à, bác sỹ đã từng dặn dò me phải ngủ sớm dậy sớm, đúng giờ uông thuôc!”
“Lời của bác sĩ luôn là chuyện bé xé ra to, nữa nghe nữa không là được!”
Mục lão thái thái nói.

Hạ Tử Hy nghe đoạn đối thoại giữa hai người bọn họ, nhíu mày nói: “Bà nội, sức khỏe của bà như thế nào rồi?”
Sau khi nghe câu hỏi của Hạ Tử Hy, Mục lão thái thái lên tiếng: “Cũng không có chuyện gì to tát, người già cả rôi, khó tránh xảy ra chút bệnh vặt, uông chút thuốc là được!”
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên liền tiên lên nói: “Bà nội, ngày mai con cùng bà đi kiểm tra một phenl”
“Không cần đâu, bà đã cùng mẹ con kiêm tra ở nước ngoài, không có vân đề gì lớn cả!” Mục lão thái thái nói.

“Vậy thì bà nên nghỉ ngơi sớm một chút!” Mục Cảnh Thiên cũng lên tiếng.

Dù sao sức khỏe của Mục lão thái thái mới là điều quan trọng nhất!
“Ta chỉ muốn ở đây cùng Tiểu Hy tiếp tục trò chuyện mà thôi!” Mục lão thái thái cũng là một người tính cách ương bướng, bắt kỳ ai cũng không thể khuyên nhủ được; cũng không muôn đi nghỉ ngơi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận