“Vậy thì Mục Cảnh Thiên dự tính xử lý chuyện này như thế nào?” Hứa Vy Nhân hỏi.
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy ngây người: “Trước mặt vẫn không rõ, nhưng con dự đoán hiện tại trước công ty nhất định đã tụ tập rất nhiều ký giả, Mục Cảnh Thiện nói rằng chờ con quay vê công ty rồi tiếp tục bàn bạc!”
“Vậy ý của con muốn như thế nào?”
“Giống như chuyện lần trước, mở cuộc họp báo giải thích với ký giải”
Hạ Tử Hy nói.
Nghe giọng điệu này của Hạ Tử Hy, giông như: cô thật sự không có bất ,kỳ quan hệ gì với Mục Cảnh Thiên, néu đã như vậy thì Hứa Vy Nhân cũng âm thầm an tâm được một chút!
“Đây cũng là một cách không tệ, đơn giản rõ ràng!” Hạ Thiên nói.
Hạ Tử Hy gật đầu: “Con sẽ tìm anh ta bàn bạc”
Sau đó, lúc này mọi chuyện mới giải quyết êm thắm.
Vừa dứt lời, Hứa Vy Nhân lên tiêng: “Được rồi, nếu như việc này đã xảy ra rồi, vậy thì đến công ty lại bàn bạc tiếp, hôm nay ở lại đây ăn cơm đi.
Sau khi ăn xong hãy quay trở về công ty!” Hứa Vy Nhân nói.
“Được!” Hạ Tử Hy gật đầu, trong lòng cảm thấy vô cùng âm áp.
“Mẹ sẽ kêu bọn họ làm những món con thích ăn nhất!”
“Cảm ơn mẹ!” Hạ Tử Hy cười nói.
Sau đó, việc này liền như vậy mà kết thúc.
Một nhà bôn người cùng ngôi lại phòng khác trò chuyện, ngay lúc này điện thoại Hạ Tử Hy đột nhiên vang lên, nhìn thây số điện thoại gọi đến Hạ Tử Hy lập tức nghe máy.
“Alo, Tống Kỳ!” Hạ Tử Hy lên tiếng, nhiều lần bị Tống Kỳ nhân mạnh, cô cũng đã quen gọi tên của hắn.
Khi nghe thấy I Hạ Tử Hy gọi tên Tống Kỳ, ánh mắt của ba người còn lại liên hướng về phía Hạ Tử Hy.
“Tiểu Hy, em đang ở đâu? Trong điện thoại, Tống Kỳ lên tiếng.
“Em đang ở nhài”
“Nhà?”
“Đúng vậy, đang nói chuyện với ba mẹ eml” lời nói đơn giản, rõ ràng giới thiệu về gia đình này.
Tống Kỳ ngây người, sau đó lên tiêng: “Được! Anh biết rồi!”
“Hả?”
“Anh có chuyện cần tìm em, có tiện để anh qua ủe không?” Tống Kỳ hỏi.
“Chuyện JÊ X8, “Anh về nước lâu như vậy, vậy mà vận chưa từng đến gặp qua ba mẹ em, anh có thê ghé qua nhà không?”
Tống Kỳ hỏi.
Lúc này, ánh mặt Hạ Tử Hy nhìn sang Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân, sau đó suy nghĩ trong chốc lát liền nói: “Vậy được! Anh đên đi!” Hạ Tử Hy nói.
“Được!” Tống Kỳ lên tiếng trả lời.
Hạ Tử Hy sau khi gửi địa chỉ cho Tổng Kỳ liền ngắt điện thoại.
Lúc này, ánh mắt Hứa Vy Nhân tràn ngập hy vọng nhìn Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy suy nghĩ cân thận sau đó nói: “Ba, mẹ, lát nữa có một người bạn của con sẽ đến chơi!”