Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa


Nghe vậy, Hạ Thiên ngây người, nhưng cuôi cùng vẫn quyết định mở ra xem.

Dù cho không nhận nhưng cũng có thể mở rộng tầm mắt.
Sau đó ông liền mở ra xem.

Bên trong chính là một món đồ gồm men ngọc.

Khi nhìn thấy đồ vật bên trong, Hạ Thiên liền kinh ngạc không thôi, sau đó lập tức cậm lên quan sát, nhìn trái ngó phải, cuôi cùng đưa ra kết luận: “Đây là hàng thật!”
*Ò2 Vậy sao? Cháu đối với những thứ này cũng không hiểu rõ lắm!”
Tống Kỳ nói.
“Đây…thật ` là hàng thật, giá trị liên thành!” Hạ Thiên kích động nói.

Tông Kỳ ngược lại bình tính, chậm rãi nói, không có chút kinh ngạc nào: “Nếu như bác trai đã hiểu rõ như Vậy, xem ra cháu đã tặng đúng người rôi!”
Tống Kỳ nói.
Nghe vậy, những người có mặt đều sửng sốt, Hạ Tử Hy là người lên tiếng đầu tiên: “Đô vật quý giá như vậy, làm sao có thể nhận được chứ!”
“Đúng vậy, bác không thể nhận.

Tống Kỳ, tâm ý của cháu bác nhận lấy, nhưng món đồ quý trọng như vậy thì bác không cách nào nhận được!”
Mặc dù yêu thích không cách nào buông lây nhưng ông cũng không phải là kẻ ham tài.
“Cháu đối với những món đồ này đều không tinh thông, món đồ này ở chỗ cháu, so với những món đồ gôm sứ khác cũng không có gì khác biệt, nhưng chỉ khi đem nó tặng cho người có mắt nhìn lúc này mới xem như đã đặt nó vê đúng chỗ thuộc về mình!”
“Nhưng mà…”
“Bác trai, nếu như bác cảm thấy quý trọng, vậy không bằng thay Hi bảo quản; cháu thật sự sợ rằng món đồ này nếu đề ở chỗ cháu thì có thể bị rơi vỡ bất kỳ lúc nào.


Bác cảm thầy thế nào?” Tống Kỳ mỉm cười nói.
Lời này đã nói đến đây, bọn họ làm gì còn cách nào từ chối được chứ.
Nhưng từ tận sâu trong đáy lòng, Hứa W Nhân cùng Hạ Thiên đổi với con người Tống Kỷ vô cùng thưởng thức.
“Vậy thì được, món đồ này tạm thời cứ đệ chỗ bác; ngày nào cháu muốn lấy về, bất cứ lúc nào cũng có thê lầy địi” Hạ Thiên nói.
“Vậy thì phải cảm ơn bác trai rồi!”
Rõ ràng là Tông Kỳ đện tặng quà cho bọn họ, ngược lại thái độ của Tông Kỳ lại vô cùng khiêm tốn, khiến cho hai vợ chồng Hạ thị vô cùng ưa „thích.
Lối hành xử này cũng đủ giữ thể diện cho bọn họ.
Rõ ràng là Tống Kỳ đến tặng quà cho bọn họ, ngược lại thái độ của Tống Kỳ lại vô cùng khiêm tốn, khiến Bo hai vợ chông Hạ thị vô cùng ưa thích.
Lối hành xử này cũng đủ giữ thể diện cho bọn họ.
Lúc này, Tổng Kỳ lại lấy ra một phần quà khác: “Bác gái, món quà này cháu gửi tặng cho bác; chỉ là chút tâm ý nhỏ, lộ vọng bác không chê cười!”
Tống Kỳ nói.
Nhìn thấy đồ vật trong tay Tống kỳ, Hứa Vy Nhân thoáng Sững người, sau đó lập tức lắc đầu: “Không được; Tống Kỳ cháu đã đến đây còn cất công mang theo nhiều quà như vậy, bác không thể nhận được!” Hứa Vy Nhân từ chối.
Bà càng không phải là người thích chiêm tiện nghi từ người khác.
“Bác gái, không lẽ bác còn muốn cháu mang quà vệ hay sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận