Nhìn thầy Mục Cảnh Thiên đã bước vào thang máy, Hạ Tử Hy quan sát xung quanh, may mãn không có ký giả, thả chậm bước chân, đợi đến khi Mục Cảnh Thiên đã lên đến Công ty, cô lúc này mới bắm thang máy, chính là cố ý muốn né tránh hiểu lầm!
Chút tâm tư này của cô Mục Cảnh Thiên làm sao lại không nhìn ra được chứ, cô hiện tại chỉ một lòng muôn vạch giới hạn với hắn.
Mục Cảnh Thiên căn bản muốn cùng cô đi thang máy lên công ty, nhưng khi nhìn thái độ của cô liên gâp gâp rời khỏi.
Anh ta vừa bước lên, lúc này thang máy bên cạnh liền mở ra, Lăng Tiêu Vân từ bên trong bước ra.
Gặp mặt liền nhìn thấy đổi phương.
Khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, Lăng Tiêu Vân có chút tức giận không cách nào cản được: “Hạ Tử Hy!” vừa nói, cô liền nhanh chóng biến: lên phía trước, cánh tay vươn về phía khuôn mặt Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy há có phải loại người hết lần này đên lần khác chịu cho người khác ức hiếp?
Khi Lăng Tiêu Vân bước lên phía trước, Hạ Tử Hy đã phát hiện ra ý đồ của cô ta, liền nhanh chóng túm lây cánh tay đang vươn vệ phía mình.
Lăng Tiêu Vân nhíu mày, nhìn Hạ Tử Hy: “Cô cái đồ tiện nhân này, mau buông tôi ra!”
Ngay giây phút này, khóe môi Hạ Tử Hy nhêch lên nụ cười lạnh, gióng nhưứ nữ thần hiện thân, nhìn cô nói: “Lăng tiểu thư cô chỉ có chút tố chất này thôi sao? Mở miệng ra đã mắng người khác là tiện nhân?”
“Hai chữ tiện nhân này, cô nhận lấy không chút uỗng phí; Hạ Tử Hy cô quyên rũ Cảnh Thiên; cô vậy mà thích trở thành người thứ ba trong chuyện tình cảm của người khác vậy sao?”
Lăng Tiêu Vân hung hăng nhìn Hạ Tử Hy nghiên răng nói từng chữ.
“Quyến rũ?” nghe đến hai chữ này, Hạ Tử Hy cười nhạt; “Con mắt nào của cô thây tôi quyên rũ anh ta?”
“Người thứ ba? Danh phận này không tính trên người tôi được, tính toán như thế nào thì tôi cũng chỉ là vợ trước mà thôi, chỉ phí trợ cấp tôi cũng đã không cân, cô còn muôn như thê nào?” Hạ Tử Hy nhìn cô ta nhân mạnh từng chữ.
“Lăng Tiêu Vân, cô là đại tiểu thư Lăng gia, người khác bao dung cho tính cách hông hách của cô, không có nghĩa là tôi cũng bao dung; tôi cảnh cáo cô nêu như sau này cô còn động tay động chân trước mặt tôi, vậy thì đừng trách tôi không khách khi” vừa nói, Hạ Tử Hy liên hât mạnh cánh tay của Lăng Tiêu Vân.
Không nghĩ rằng vốn dĩ một bụng tức giận, nhưng rigược lại lại bị Hạ Tử Hy dùng hai ba câu nói giải quyết gọn ghẽ, giỗng như cô ta mới là người bị hại vậy.
4 “Hạ Tử Hy, cô đừng cho răng cô nói như Vậy CÓ thể phủi sạch mọi liên quan, nếu như bản thân không có chút ý đồ gì với Mục Cảnh Thiên, vậy tại sao lại còn cùng anh ây ăn cơm?
Còn có ý lấy lòng người nhà họ Mục?
Hạ Tử Hy, xem ra tôi đã đánh giá thấp cô rồi!” Lăng Tiêu Vân tức giận hét lớn.
Nghe câu nói này của cô ta, Hạ Tử Hy xoay người nhìn cô, khóe môi nhệch lên một nụ cười khinh thường: “Lăng tiểu thư, cô nói như vậy, sẽ khiến tôi hiều làm răng người bạn gái hiện tại là cô đây không cách nào khiến Mục gia hài lòng!”
n0): đúng rồi, với thân phận là người từng trải tôi nhắc nhở cô một chút, Mục lão thái thái không phải không vừa mắt tất cả mọi người, nhưng chỉ dựa vào tố chất hiện nay của cô, e răng…cả đời này cũng không bước chân vào được Mục gia đâu!” dút lời, Hạ Tử Hy cũng lười đê ý đến cô ta, cửa thang máy vừa mở, cô liền trực tiếp bước vào.
Lăng Tiêu Vân cả người sửng sốt đứng bắt : động, không nghĩ rằng Hạ Tử Hy miệng lưỡi lại lợi hại đên như vậy.
Nhưng không.
thể không thừa nhận, những lời cô ta nói đều đâm trúng nồi đau của cô.
Cô từ trước đến giờ cùng Mục Cảnh Thiên dây dưa không có kết quả cũng chính vì Mục lão thái thái.
Bà ây là một người khó hầu hạ, cô cũng đã từng gặp qua một lần, nhưng bất kể có làm gì đều không thể khiến cho bà ấy yêu thích.