“Không trách được, cứ cảm giác em và Mục tổng có gì đó kỳ quái!” một đồng nghiệp lên tiếng.
“Điều thứ hai, em không hề dụ dỗ Mục tổng, không hề tồn tại cách nói này!”
“Điều thứ ba, em và anh ta không hề có bất kỳ chuyện tốt nào sắp xảy ra, trước mất là quan hệ giữa cập trên và cập dưới, nêu có thì cũng chỉ là môi quan hệ đã từng quen biệt mà thôi!”
Hạ Tử Hy nhân mạnh từng chữ.
Bọn họ đều biết rõ Hạ Tử Hy là một người không thích nói dối, có gì nói đó, cho nên sau khi nghe những lời này của cô, hơn một nữa đã tin sát đât.
“Vậy tại sao em lại ở nhà Mục tổng dùng cơm?” Một đồng nghiệp đặt câu hỏi.
“Em không những quen Mục tổng, còn quen biêt Mục lão thái thái, tính cách bà ấy rất tốt, trước đây cũng từng chăm sóc em; lần này bà ấy từ nước ngoài trở về, em cũng chỉ là nhân dịp này đến thăm một lần, không nghĩ đên lại bị ký giả chụp được” Hạ Tử Hy nói.
Những lời này của Hạ Tử Hy toàn bộ đêu hợp tình hợp lý.
“Thì ra là như vậy!”
“Chính là như vậy!” Hạ Tử Hy nói rõ từng chữ.
Chính vào ngay lúc này, Lăng Tiêu Vân cũng từ thang máy bước ra, nghe những lời này của Hạ Tử Hy, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt, hừ lạnh một tiếng.
Tiếng hừ lạnh này, tất cả mọi người đều nghe thấy, ánh mắt đều tập trung về phía Lăng Tiêu Vân.
Ánh mắt Lăng Tiêu Vân ngược lại nhìn chằm chằm về phía Hạ Tử Hy: “Mặt nạ giả tạo sớm muộn gì cũng sẽ bị xé nát; Hạ Tử Hy đến lúc đó hi vọng cô vân có thê giả vờ bình tĩnh như ngày hôm nay!” dứt lời, cô liền bước chân về phía văn phòng Mục Cảnh Thiên.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Lăng Tiêu Vân, hiện tại phòng thiết kê đều chia thành hai phái.
Một bên thì hướng vê +ăng Tiêu Vân, bên còn lại thì ủng hộ Hạ Tử Hy, không vừa mắt Lăng Tiêu Vân.
“Lời này của cô ta có ý gì?” lúc này có người nhìn Hạ Tử Hy hỏi.
Hạ Tử Hy suy nghĩ trong chốc lát, sau đó nói ra bốn chữ: ‘Ngọn lửa ghen tị!”
Câu nói này khiến cho tất cả mọi người đều bật cười.
“Vậy thì lúc nãy, ngay trước cửa công ty, người trong xe chính là em cùng Mục tổng sao?” có đồng nghiệp lên tiếng hỏi.
Hạ Tử Hy suy nghĩ, sau đó gật đầu: “Đúng vậy!”
“Xảy ra chuyện lớn như vậy, em cùng Mục tổng gặp mặt đề nghĩ ra hướng giải quyết, nhưng không ngờ răng trước cửa công ty lại bị nhiêu ký giả chặn cứng lại như vậy!” Hạ Tử Hy nói.
Dù sao, những lời này của cô đêu hợp tình hợp lý, Hạ Tử Hy cũng có chút áy náy.
Cô hoàn toàn không hề muốn người khác biết rằng cô cùng Mục Cảnh Thiên đã từng kết hôn.
Bọn họ dù sao cũng không hè tổ chức hôn lễ, chỉ âm thầm nhận giấy kết hôn, biết rõ tin tức bọn họ kết hôn, trừ người nhà hai bên, sô còn lại cũng không quá năm người.
Sự tình này, cũng khó bị người khác đào ra.
Hạ Tử Hy không hề muốn nhắc đến, cũng không muôỗn cùng Mục Cảnh Thiên dính líu bất kỳ quan hệ gì với nhau.
Đối với cô mà nói, chuyện gì đã xảy ra rôi thì cứ để nói trôi qua, không hệ có ý muôn đem ra cho người khác bàn tán tám chuyện.
Sau khi nghe lời này của Hạ Tử Hy, bọn họ lúc này mới gật đầu.
Nhưng có điều Khả Khả lên tiếng: “Tử Hy, em đây không phải là lần đầu tiên e cùng Mục tông bị đồn đại những tin tức như thê này, vẫn nên cần thận một chút thì tôt hơn!”
Hạ Tử Hy biết rõ Khả Khả đây chính là đang nhắc nhở cô chú ý đến Lăng Tiêu Vân.