Lăng Tiêu Vân đứng một bên nhìn cảnh Hạ Tử Hy cùng Mục lão thái thái kẻ hát người bè, khung cảnh này giống như một cái tát hung hăng đánh thẳng vào khuôn mặt của côi Lăng Tiêu Vân đứng một bên dõi mắt nhìn theo hình ảnh Hạ Tử Hy cùng Mục lão thái thái kẻ hát người bè, khung cảnh này giỗng như một cái tát hung hăng đánh thăng vào khuôn mặt của côi Tất cả mọi người đêu biệt rõ mỗi quan hệ giữa cô và Mục Cảnh Thiên chính là mồi quan hệ yêu đương nam nữ, chỉ vừa nãy thôi cô rõ ràng đã lên tiếng nói giúp cho hai người đồng nghiệp kia, nhưng lại bị Mục lão tái thái từ chối thẳng thừng, hiện tại chỉ cần một câu nói của Hạ Tử Hy thì liền xem như không có gì xảy ral Chuyện này chẳng khác nào một cú tát đánh thăng vào mặt côi Lúc này Mục lão thái thái nhìn sang Hạ Tử Hy; “Tiểu Hy đến đây, bà nội có lời muôn nói với cháu!”
“Bà nội, việc này có nên xem là làm việc thiên tư hay không?”
“Tất nhiên là có rồi!”
Hạ Tử Hy mỉm cười, hai người vừa trò chuyện vừa bước sang một bên.
Mục Cảnh Thiên hiện tại đứng một bên cũng chỉ được xem như vật trang trí.
Hắn thật sự không biết Mục lão thái thái thích Hạ Tử Hy ở điểm nào, chỉ cần hai người bọn họ có cơ hội ở bên nhau, hắn ta sẽ tự động bị xem như không khí.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên cũng xoay người bước theo sau hai người bọn họ.
Lăng Tiêu Vân đứng một bên, sắc mặt cực kỳ kém, Mục Cảnh Thiên cũng không bước qua an ủi cô lầy một câu nào.
Giây phút đó, cô chỉ cảm thấy bản thân như một kẻ dư thừa, hơn nữa Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên mới đúng là một đôi tình nhân thật sự.
Ngọn lửa tức giận trong lòng không biết từ lúc nào đã đột cháy lý trí của cô.
Ngay lúc này trong văn phòng, thư ký mang cafe bước đên, Mục lão thái thái cùng Mục phu nhân ngôi một bên trò chuyện cùng Hạ Tử Hy.
“Thê nào? Bà nội vừa rôi có phải đã cho cháu đủ mặt mũi rồi hay không?”
Mục lão thái thái nhìn Hạ Tử Hy quan tâm hỏi.
Thật ra, Hạ Tử Hy có suy nghĩ gì Mục lão thái thái tất nhiên hiểu rõ, có điều Hạ Tử Hy có thể suy xét đến tình trạng thiếu hụt nhân lực hiện tại của công ty đây cũng là điều hiệm thấy; nêu đổi thành người khác, có lẽ đã sớm khai trừ hai người bọn họ rồi, nhưng Hạ Tử Hy lại không làm như vậy, còn giúp bọn họ cầu xin, chuyện này cũng có thế khiêncho hai người bọn họ cảm ơn Hạ Tử Hy không ngừng.
“Cảm ơn bà nội!” Hạ Tử Hy mỉm cười ngọt ngào.
Nhìn nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng của Hạ Tử Hy dành cho Mục lão thái thái, Mục Cảnh Thiên có chút sửng sót, thật ra người phụ nữ này khi thật lòng mỉm cười, quả thật có chút xinh đẹp.
“Nhớ rõ sau này không được ủy khuất bản thânÏ” Mục Ìão thái thái nói.
Lời này của Mục lão thái thái vừa dút, Mục Cảnh Thiên liền từ tốn lên tiếng: “Bà nội cứ yên tâm, cô ấy từ trước đến giờ chữa bao giờ biết ủy khuất bản thân mình đâu!”
Hạ Tử Hy chỉ mỉm cười, nhưng cũng không tiếp lời câu nói này của Mục Cảnh Thiên.
Nhưng Mục Cảnh Thiên lúc này liếc nhìn sang Hạ Tử Hy, lại chỉ thây cô bất động không.
có bất kỳ động tĩnh nào, liên trực tiệp dời tâm mát: “Bà nội, mẹ, hai người tại sao lại đến đây?”
“Không phải vì xem được tin tức thị phi của hai đứa con sao, con hiện tại vân ở bên cái gì Vân, bà nội liền biết Tiểu Hy nhất định đang chịu ủy khuất!” Mục lão thái thái nói.
Sự yêu thích của Mục lão thái thái dành cho Hạ Tử Hy gần như không cách nào che dâu được.
“Bà nội, cháu không Ủy khuất chút nào cả” Hạ Tử Hy mỉm cười nói, mắt thường cũng có thê nhận thấy tình cảm cô đôi với bà vô cùng tôn kính.
“Đúng vậy! Bản thân cô ấy cũng nói là không có rồi!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy: “…”
Mục lão thái thái giống như phát hiện ra điều gì đó không đúng, nhìn hai người bọn họ hỏi: “Hai đứa cháu cãi nhau sao?”