Khi gần chạm đến vùng nhạy cảm, Mục Cảnh Thiên lại đưa tay chặn lại bàn tay của Lăng Tiêu Vân.
Lăng Tiêu Vân nhíu mày, nhìn hắn ta, lúc này Mục Cảnh Thiên liền nâng cằm cô lên.
“Ngoan, anh hiện tại còn có việc phải về công ty xử lý, ngày khác sẽ đến gặp eml”
Lăng Tiêu Vân nhíu mày, nhìn hắn ta, lúc này Mục Cảnh Thiên liền nâng cằm cô lên.
“Ngoan, anh hiện tại còn có việc phải về công ty xử lý, ngày khác sẽ đến gặp eml”
“Ngoan, nghe lời!” Mặc dù giọng điệu đang dỗ dành cô, nhưng Lăng Tiêu Vân có thể nghe ra sự khẳng định và kiên cường trong giọng nói của Mục Cảnh Thiên.
Sợ rằng sẽ khiến hắn lại không vui, Lăng Tiêu Vân chỉ có thể tự biết điểm dừng: “Vậy được thôi, nhớ phải gọi điện thoại cho eml”
“Được!” Mục Cảnh Thiên gật đầu.
Sau đó, Lăng Tiêu Vân quyến luyến không rời bước xuống xe.
Sau khi nhìn thấy Lăng Tiêu Vân đã bước, Mục Cảnh Thiên cũng không có ý định dừng lại đây quá lâu, liền lập tức lái xe rời đi.
Lăng Tiêu Vân đứng yên nhìn theo bóng chiếc xe của Mục Cảnh Thiên từ từ biến mất, nụ cười trên mặt vụt tắt.
Không phải là do cô suy nghĩ quá nhiều, nhưng cô có thể rõ ràng cảm nhận được Mục Cảnh Thiên đang có ý từ chối cô.
Nếu là trước đây, khi cả hai không ở trong văn phòng làm việc, chỉ cần cô chủ động nhất định sẽ khiến cho Mục Cảnh Thiên hưng phấn không ngừng, nhưng hiện tại…
Phản ứng lạnh nhạt của Mục Cảnh Thiên, hơn nữa khi hai người ở bên nhau, trái tim của Mục Cảnh Thiên rõ ràng đã không còn chú ý đến cô.
Nghĩ đến đây, Lăng Tiêu Vân đột nhiên có một cảm giác lo sợ không nói nên lời.
Cô sắp đánh mắt Mục Cảnh Thiên rồi.
Hơn nữa, những cảm giác bắt an này đều xuất phát từ sự có mặt của một người.
Hạ Tử Hy!
Chỉ cần nhắc đến cái tên này, bàn tay Lăng Tiêu Vân không kiềm được mà nắm chặt lại.
Sự căm ghét tràn ngập trong đôi mắt xinh đẹp của cô.
Cô nhất định sẽ không để Hạ Tử Hy hủy đi hạnh phúc vốn có của mình!
Sau khi Mục Cảnh Thiên quay về văn phòng, ánh mắt như vô ý mà liếc nhìn về vị trí làm việc của Hạ Tử Hy, nhưng đáng tiếc lại không thấy bóng dáng của cô.
Mục Cảnh Thiên nhíu mày khó chịu!
Cô ấy đi đâu rồi?
Nghĩ như vậy, bước chân của Mục Cảnh Thiên không tự chủ được mà bước về phía văn phòng của mình.
Sau khi ngồi sau bàn làm việc, hắn cứ có cảm giác có chỗ nào không đúng, suy đi nghĩ lại liền lập tức nhấn phím điện thoại nội bộ.
“Tiểu Nhã, yêu cầu Hạ Tử Hy vào đây một lát!”
“Vâng!” sau khi trả lời Mục Cảnh Thiên, thư ký lập tức đi đến phòng Thiết Kế tìm Hạ Tử Hy..