Khi nghe những lời này của Hạ Tử Hy, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhéch lên: “Hạ tiểu thư, một bàn tay đánh làm sao lên tiếng, không có lửa làm sao có khói!”
La LŨ Hý:”…
Cô đột nhiên rơi vào im lặng.
Không biết vì lý do gì, khi hai người bọn họ nói về chủ đề này, vậy mà lại có chút cảm giác mờ ám.
Nhìn thấy bộ dạng im lặng hiện tại của Hạ Tử Hy, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhéch lên.
Lúc này, Hạ Tử Hy như đang nhớ đến điều gì đó, đột nhiên nói: “Chuyện liên quan đến tắm thiệp thuyết minh, là do anh đứng ra giải quyết sao?”
“Không phải!” Mục Cảnh Thiên lắc đầu.
“Vậy…”
Tắm thiệp đó không phải đã bị lấy mắt rồi sao?
Tại sao lại có thể xuất hiện trong tay Alexia.
“Neese nói, tắm thiệp đó được trợ lý của Alexia tìm thấy trong nhà vệ sinh nữ!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe vậy, Hạ Tử Hy có chút kinh ngạc.
“Xem ra, người trợ lý đó chính là quý nhân của tôi!” Hạ Tử Hy cười nói.
Thật ra kết quả cuối cùng diễn ra thành như vậy chính là điều mà cô không ngờ đến nhát.
Trước khi đến hội trường cuộc thi, cô đến với một tâm trạng tôn trọng quy tắc cuộc thi, nhưng không nghĩ rằng mình lại đoạt được giải quán quân.
Nếu nói bản thân không vui mừng chắc chắn là giả, cuộc thi New Talent đã điểm thêm một màu sắc tươi mới trong con đường thiết kế của cô; cho nên sau này cô có thể bước chân nhẹ nhàng, thoải mái trên con đường mơ ước này.
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy hít sâu một hơi, thả lỏng tâm trạng.
Nhìn dáng vẻ của Hạ Tử Hy, khóe môi Mục Cảnh Thiên không khống chế được mà nhéch lên vài phần.
Chính vào ngay lúc này, điện thoại Hạ Tử Hy đột nhiên vang lên.
Hạ Tử Hy tiện tay mở điện thoại lên, sau khi nhìn thấy tên hiển thị người gọi đến, liền căng thẳng che lại.
Động tác nhỏ như vậy cũng không thoát được ánh mắt của Mục Cảnh Thiên.
Mục Cảnh Thiên lúc này giả vờ như đang chăm chú lái xe, không nói bất cứ điều gì.
Hạ Tử Hy không muốn bắt máy, nhưng điện thoại vẫn vang lên liên tục.
Không còn cách nào khác, cô chỉ đành nhắc máy lên nghe.
“Alo”
“Tiểu Hy, chúc mừng em, đã giành được giải quán quân!” Bên đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Hạ Tử Dục.
“Nhanh như vậy anh đã biết rồi sao?” Hạ Tử Hy kinh ngạc nói.
“Chỉ cần thông tin liên quan đến em, anh đều biết rõ!”
Hạ Tử Dục cười nói, Hạ Tử Hy cũng bật cười, nhưng ánh mắt lại liếc nhìn sang Mục Cảnh Thiên, cô đến cả tiếng “anh hai” cũng không dám gọi, “Em hiện tại đang cùng Mục tổng trên đường quay về công ty, khi đến nơi rồi em sẽ gọi điện thoại lại cho anh nhé!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Dục ngây người, lập tức hiểu rõ đây.
chính là ám hiệu của Hạ Tử Hy.
“Em đang ở cùng Mục Cảnh Thiên?”
“Vâng!” Hạ Tử Hy gật đầu.
Hạ Tử Dục im lặng vài giây, sau đó nói: “Được, anh biết rồi! Anh sẽ đợi điện thoại của eml”
“Vâng!” Hạ Tử Hy gật đầu, sau đó nhanh chóng cúp máy.
Sau khi cúp máy, nhìn thấy Mục Cảnh Thiên không có bất kỳ phản ứng nào khác lạ, Hạ Tử Hy cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Hạ Tử Dục?” Mục Cảnh Thiên đột nhiên nhíu mày hỏi.
*…Đúng vậy!” Hạ Tử Hy gật đầu.
Một đoạn đối thoại ngắn ngủi như vậy, Mục Cảnh Thiên chắc chắn sẽ không nghe thấy..