“Chỉ là may mắn mà thôi!” Hạ Tử Hy khiêm tốn nói.
Khiêm tốn luôn luôn là cách tốt nhát để kéo khoảng cách giữa mọi người lại gần nhau.
“Em đừng khiêm tốn nữa; việc em giành được giải quán quân chính là giành lấy vinh quang cho công ty chúng ta, Mục tổng nhất định sẽ mở tiệc chiêu đãi, đến lúc đó em nhất định sẽ là ngôi sao sáng nhất!” Khả Khả cười nói.
“Hả? Còn phải mở tiệc mừng sao?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại “Đúng vậy, thành lập hai năm, mỗi năm đều như vậy!” Khả Khả nói, đây đã trở thành truyền thống của công ty chúng ta.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy có chút kinh ngạc, sau đó mỉm cười cũng không nói thêm bắt cứ gì khác.
Mọi người đều đang bàn luận sôi nỗi.
Lúc này Mục Cảnh Thiên bước vào công ty liền thấy Hạ Tử Hy đang bị mọi người vây quanh.
Khi nhìn thấy Mục Cảnh Thiên, mọi người liền vội vã chào hỏi: “Mục tổng!”
“Chào!” Mục Cảnh Thiên gật đầu, cũng không nói thêm gì.
Lúc này Khả Khả liền nói: “Mục tổng, Tử Hy giành được giải quán quân, không biết công ty có thưởng gì không?”
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên ngây người, sau đó nói: “Tiệc tối ngày mai, mọi người tham dự mặc trang phục dự tiệc!” Vừa dứt lời, Mục Cảnh Thiên liền xoay người rời khỏi.
Mọi người có chút sửng sốt!
Đều là trao thưởng cho Hạ Tử Hy, Mục tổng lại nói…
Lúc này, Hạ Tử Hy nói: “Mọi người cùng đến góp vuil”
Một câu nói, chọc cười tất cả mọi người đang có mặt.
Đùa giỡn trong chốc lát, mọi người đều giải tán quay lại xử lý công việc của mình.
Lúc này, Hạ Tử Hy cũng đã quay trở lại bàn làm việc của mình, nhớ lại những chuyện xảy ra ngày hôm nay, thật sự có chút ngoài ý muốn.
Nhưng có thể giành được giải quán quân trong cuộc thi New Talent, tâm trạng Hạ Tử Hy thật sự vô cùng tốt.
Ít nhất, lý tưởng, ước mơ của cô đã được hoàn thành!
Vừa định bắt tay vào công việc, Hạ Tử Hy chợt nhớ đến cần phải trả lời điện thoại của Hạ Tử Dục, cho nên lập tức bắm phím gọi vào số điện thoại của Hạ Tử Dục.
“Alo, anh hai!” Hạ Tử Hy nói.
“Về công ty rồi sao?” Hạ Tử Dục hỏi “Vâng, vừa về tới!” Hạ Tử Hy gật đầu.
“Chúc mừng em đã giành được giải quán quân của cuộc thi New Talent!” Hạ Tử Dục thật lòng chúc mừng cô.
“Cảm ơn anh hai, em cũng rất bát ngờ với kết quả ngày hôm nay!” Hạ Tử Hy nói.
“Năng lực của em, anh hai biết rất rõ.
Thế nào, không bằng tối nay chúng ta ra ngoài ăn uống, chúc mừng chuyện vui này!”
“Được ạ!” Hạ Tử Hy gật đầu.
“Vậy chúng ta gặp nhau ở địa điểm cũ, có cần anh đến rước em không?”
“Không cần, em tự mình qua đó!” Hạ Tử Hy nói.
“Được!”
“Đúng rồi, anh nhớ gọi cả Đô Đô, lần trước em cho hai người leo cây, lần này để em mời hai người!” Hạ Tử Hy cười nói.
Hạ Tử Dục ngây người, sau đó gật đầu: “Được, anh biết rồi!”.