Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa


Hơn nữa, cho dù những người khác biết được chuyện con trai của Alexia thì sao, cũng không ai suy nghĩ theo phương hướng đó.

Nghe lời nói này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhéch môi cười “Nguy biện!”
“Đó gọi là sự thật!”
Nhân cơ hội đó, Hạ Tử Hy liền đẩy Mục Cảnh Thiên ra xa.

Người đàn ông này luôn thích không có việc gì thì dựa vào người cô.

Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Ra giá một triệu để mua tác phẩm của cô, cô vậy mà lại đem tác phẩm tặng cho người ta.

Hạ tiểu thư, cô thật hào phóng!”
Hạ Tử Hy cười: “Một triệu, thật ra điều tôi sợ nhất chính là bà ấy sẽ mua lại tác phẩm của mình; nếu vậy không bằng hào phóng đem tác phẩm tặng cho bà ấy; hơn nữa tác phẩm này tôi cũng không có ý định bán nó; ngoài ra những tác phẩm độc nhất vô nhị luôn có giá trị hơn những tác phẩm sản xuất hàng loạt, trong tương lai càng có giá trị hơn!” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên nhấn mạnh từng chữ nói.

Không nói những vấn đề khác, chỉ riêng điểm này hai người đều thống nhát ý kiến.

Mục Cảnh Thiên cũng suy nghĩ như vậy, chỉ cần giữ được quyền thiết kế của Hạ Tử Hy; sau này món đồ đó chắc chắn so với những món trang sức tầm thường khác càng có giá trị.


Một điểm đặc biệt khác, Alexia là quý tộc nước ngoài, nhất định có thể khiến cho giá trị của trang sức được phát huy tốt hơn, cho nên đây mới chính là mục đích của Mục Cảnh Thiên.

Không nghĩ rằng, về điểm này hai người đều cùng thống nhất suy nghĩ.

“Hơn nữa, không phải đã kiếm về cho anh một bản hợp đồng hay sao?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.

Mặc dù cô không biết vấn đề hợp tác mà hai người bọn họ bàn bạc là chuyện gì, nhưng hợp tác thành công cũng có một phần công lao của cô đi!
Nghe Hạ Tử Hy nói như vậy, Mục Cảnh Thiên nhếch môi cười, liếc mắt nhìn cô: “Phụ nữ có đôi khi không nên quá thông minh!”
“Khiến người khác không yêu thích!” Mục Cảnh Thiên bổ sung thêm.

Nghe câu nói này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy mỉm cười nói: “Dù sao Mục tổng cũng đã không thích, vậy thì tôi cũng không cần phải khiến anh yêu thích!”
Ánh mắt Mục Cảnh Thiên liếc nhìn sang cô.

Lúc này, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Mục tổng, nếu như không còn bất kỳ vấn đề gì khác, vậy tôi đi trước đây!”
“Đợi đã!” Hạ Tử Hy vừa bước đến trước cổng, Mục Cảnh Thiên đột nhiên lên tiếng.


“Còn có chuyện gì khác sao?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.

“Tiệc tối này cô mặc trang phục như vậy để tham gia sao?”
Mục Cảnh Thiên nói, ánh mắt dò xét Hạ Tử Hy từ trên xuống dưới.

“Mặc dù vô cùng xinh đẹp, nhưng nều tham gia tiệc chiêu đãi thì có vẻ quá tầm thường!”
Nghe đến câu nói này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy cũng nhìn lại trang phục trên người mình: “Không được sao?”
“Tối nay cô sẽ biết có được hay không?” Lời này của Mục Cảnh Thiên nói vừa đủ, cũng không nói thêm bắt kỳ lời nào khác, để cho Hạ Tử Hy có thể tự mình suy ngẫm.

.

Cập nhật truyện nhanh tại ~ TгùмTruyệ n.м E ~
Hạ Tử Hy nhíu mày, bởi vì cô thật sự không biết quy mô bữa tiệc Mục Cảnh Thiên tổ chức có thể hoành tráng đến mức nào.

*Đúng rồi, đến lúc đó cô cần phải lên sân khâu đọc một bài phát biểu, chúc cô thuận lợi!” Mục Cảnh Thiên nói.

Hạ Tử Hy nhíu mày “Thế nào? Mắt bình tĩnh?” Mục Cảnh Thiên hỏi ngược lại.

Nhìn dáng vẻ xem trò vùi của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy làm sao chấp nhận thỏa hiệp..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận