Khổng Tước Lam nhếch môi, thanh thanh cổ họng sau đó đọc nhấn mạnh từng chữ:“Công hội hoạt động không tích cực tham gia hoặc là dùng lí do cá nhân không đến, lấy đi dkp hiện có 50%.”
Kỳ thật bất cứ công hội nào đều có điều lệnh này, chỉ là trừng phạt không giống nhau.
Có điều chỉ để người chơi xem mà thôi, ít khi thực hiện, giờ bị Thiên Sơn Tà Dương đề ra, đặt trên người Diệp Từ.
Trừng phạt này rất nặng, trách không được hội viên của Thiết Huyết Chiến Qua luôn đi làm đều đặn, nguyên nhân thì ra ở đây.
Cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn, sao có thể lấy tiền của người khác thoải mái như vậy.
“Thiên Sơn.” Linh Hào Tỳ Sương vội vàng ngăn Thiên Sơn Tà Dương lại, nở nụ cười với Diệp Từ, có điều nụ cười ấy mang theo sự xấu hổ:“Công tử, có phải ngày mai trong nhà có việc quan trọng không?”
“Không cần cậu cản tôi.” Thiên Sơn Tà Dương khước từ cây thang Linh Hào Tỳ Sương bắt cho anh.
Từ khi Diệp Từ không muốn kể ra việc đánh Ngạnh Giáp Cự Quy, trong lòng anh vẫn luôn tồn tại sự vướng mắt với nữ thợ săn này, lúc cùng Đại Đường đối chiến cô không đến, cộng thêm chuyện tình lúc nãy khiến anh phải bùng nổ.
ôm nay hắn nhất định phải cho nữ thợ săn này sáng mắt ra.
Thiết Huyết Chiến Qua không dễ bắt nạt, Thiên Sơn Tà Dương càng không thể để người ta cưỡi đầu cưỡi cổ.
“Công hội hoạt động, sao cô không đến? Đơn giản chỉ vì chỉ huy không phải là cô? Công Tử U, đây là Công hội, là đoàn thể, không phải nhà cô muốn làm gì thì làm.
Tuy cô cũng được xem là danh nhân, nhưng cô đừng quên, đạo đức làm người.” Thiên Sơn Tà Dương không hổ danh là huấn luyện viên, lời nói tức giận lại có vẻ như đang giáo dục người khác.
“Tính cách của cô, nhiều người trong công hội đã nhịn không được.
Nếu tôi không giúp cô, cô nghĩ cô còn ở lại công hội này sao?”
“Thiên Sơn, đừng nói nữa.” Linh Hào Tỳ Sương nhìn Diệp Từ cứ bình tĩnh đứng đó, bất an càng lớn, vội vàng ngăn trở Thiên Sơn Tà Dương, cười làm lành với Diệp Từ:“Công tử, cô có việc thì logout trước đi.”
“Tỳ Sương, cậu đừng mềm mỏng như thế, lúc đầu cậu nói cô ấy tốt thế này thế nọ, tôi chỉ thấy cô ấy Pve tốt một chút, thao tác phong tao một chút, thì thế nào? Không dựa vào công hội cô ấy có thể có thành quả như hôm nay sao?” Thiên Sơn Tà Dương không có lối suy nghĩ về sự tình sau này như Linh Hào Tỳ Sương, huống hồ, anh cứ đinh ninh mình không sai gì.
Ở Vận Mệnh cần hợp tác của đoàn đội, một người mạnh mẽ cũng chẳng khiến sóng to gió lớn xuất hiện.
Nhưng Diệp Từ đâu phải người bình thường.
Diệp Từ buồn cười nhìn anh, gật đầu, bên môi xuất hiện độ cong lạnh lùng.
Quả nhiên, người không hợp nói một câu cũng bằng thừa.
“Đã nói đến thế, vậy đành tạm biệt thôi.” Diệp Từ không chút do dự kích vào rời khỏi công hội.
Tuy Thiên Sơn Tà Dương nói không ít lời khó nghe, nhưng hiện giờ Diệp Từ lười hơn thua với anh, tính cách này của anh không thể nào nổi bật trong Vận Mệnh.
Lòng dạ hẹp, ánh mắt thiển cận, chỉ giỏi ngụy trang sơ sơ.
Diệp Từ là người có thù tất báo, cô mỉm cười nhìn Thiên Sơn Tà Dương, cô không nói lời nào có thể xem cô dễ bắt nạt sao?
“Công tử.” Diệp Từ lui hội, lập tức khiến Linh Hào Tỳ Sương thay đổi sắc mặt, cũng khiến tất cả đoàn viên bất ngờ, sao lại đến nước này?
Linh Hào Tỳ Sương nắm chặt tay Diệp Từ, vội vàng nói:“Công tử, Thiên Sơn có chút tức giận, có lẽ hiểu lầm cô, cô đừng để trong lòng, cũng đừng rời công hội.”
Diệp Từ hành động càng khiến Thiên Sơn Tà Dương tức hơn, hơn nữa Linh Hào Tỳ Sương còn nói năng khép néo với cô, anh quát to với Linh Hào Tỳ Sương:“ Tỳ Sương, chỉ là một thợ săn cần gì phải tỏ ra quan trọng như thế?”
Hệ Thống: Công Tử U rời khỏi Công hội Thiết Huyết Chiến Qua.
Từng cái Công hội thành viên rời khỏi Công hội cùng gia nhập Công hội Hệ Thống đều đã thông tri, mỗi ngày trên thế giới đều có vô số rời khỏi cùng gia nhập thông tri.
Nhưng là đều không có này một cái tới làm cho người ta kinh tâm động phách.
Toàn bộ thế giới nhất thời liền bếp , toàn bộ đôi Công Tử U lui hội chuyện tình nghị luận đều.
Đoán có, bát quái có, tự xưng yêu sách còn có.
Mỗi thành viên rời khỏi hay gia nhập công hội đều được hệ thống thông báo ở kênh thế giới, mỗi ngày trên kênh thế giới xuất hiện vô số những thông báo dạng này, quả thật không có gì đặc biệt.
Nhưng hôm nay, dòng thông báo kia vừa xuất hiện, kênh thế giới lập tức bùng nổ, tất cả mọi người đều sôi nổi bàn tán xem tại sao Công Tử U lại rời khỏi Thiết Huyết Chiến Mâu.
Hệ Thống: Hoài Niệm Tình Cảm Ngày Xưa mời bạn gia nhập Công hội Linh Độ Không Gian.
Hệ Thống: Thủy Nguyệt Vô Thương mời bạn gia nhập Công hội Chiến Thiên Hạ.
Hệ thống: Ma Độ Chúng Sinh mời bạn gia nhập Công hội Văn Phòng Ngã Tư Đường.
Hệ thống: Đan Ân mời bạn gia nhập Công hội Lưỡi Đao Hắc Ám.
Hệ thống: Bạch Dạ Hắc Trú mời bạn gia nhập Công hội Đại Đường.
Hệ thống: Công Tử Khinh Ca mời bạn gia nhập Công hội Lang Tộc.
…
Mấy người này chơi trò gì đây? Không những Đại Đường đến góp vui mà cả công hội nước ngoài cũng tham gia náo nhiệt? Thậm chí cả công hội lớn nhất đại lục phía Đông là Lang Tộc cũng có mặt? Cô biến thành cái bánh mà mọi người thèm muốn từ lúc nào vậy?
Không riêng thì kênh tin nhắn riêng của Diệp Từ bận rộn nhận tin nhắn mà trên kênh thế giới cũng rộn rã không kém, hầu như các công hội lớn nhỏ ở đại lục phía Đông đều lên kênh thế giới chào mời Diệp Từ, ai có tiền dùng tiền, ai không có tiền thì dùng sắc, thật sự làm người ngoài cuộc dở khóc dở cười.
Thiên Sơn Tà Dương dĩ nhiên cũng chú ý động tĩnh ở kênh thế giới, hắn càng xem, sắc mặt càng khó coi, nhưng không lên tiếng, không biết trong đầu đang suy nghĩ chuyện gì.
Linh Hào Tỳ Sương vẫn còn khuyên nhủ Diệp Từ, mà Diệp Từ chỉ cười:“Chúc Thiết Huyết Chiến Qua ngày càng phát triển.” Cô bỏ lại một câu, xoay người ra phó bản.
Nếu mấy người không phát triển lớn lên, vậy khi tôi đối phó mấy người không hề có cảm giác thành tựu.
Vừa đi vừa từ chối lời mời của công hội khác, sau đó cô nhắn tin cho Thủy Nguyệt Vô Thương trong Kênh trò chuyện riêng, không chờ đối phương mở miệng đã nói: “Một giờ chiều mai vào phó bản, tất cả đồ vật của thợ săn tôi được ưu tiên lựa chọn công thêm 30.000 kim tệ, tôi không phụ trách đánh quái.”
Không phải là câu hỏi, cô nói quá trực tiếp.
Thủy Nguyệt Vô Thương kinh ngạc, liền dừng lại hàng động mời Diệp Từ vào công hội.
Anh nở nụ cười, quá ngạo mạo, có điều anh hoàn toàn khâm phục sự ngạo mạn của cô.
Chỉ cần có bản lĩnh mới đủ tư cách kiêu ngạo, cao thủ mới làm được điều đó.
“Giúp bọn tôi lấy First kill?”
“Đương nhiên.”
“Dựa theo điều tra thì, Lang tộc và Đại Đường đã qua chỗ khó của lão nhất, ngày mai bắt đầu cũng đánh lão nhất, cô xác nhận có thể vượt qua?”
“Vậy phải xem tiêu chuẩn trung bình của đoàn anh.
Nếu hạng thường vậy tôi chịu thua.”
Chiến Thiên Hạ là một trong mười công hội đứng đầu cả nước.
Công hội của bọn họ được thành lập lâu như vậy, những người trong đội tinh anh đều là cao thủ trong cao thủ, làm sao lại có hàng thường? Thủy Nguyệt Vô Thương biết Diệp Từ cố tình nói thế nên cũng không cảm thấy tức giận.
“Nếu không thể lấy First kill?”
“Tôi bồi 50.000 kim tệ.” (khoảng 180 triệu vnđ)
Khẩu khí thật lớn.
Thủy Nguyệt Vô Thương không kìm được chấn động, tuy hệ thống chuyển đổi tiền tệ đã được đưa vào hoạt động nhưng vì tập đoàn Vinh Diệu sợ tiền vàng trong game bị người khác thao túng, nên mức tiền vàng trao đổi được kiểu soát rất kỹ lưỡng.
Ví như công hội của bọn họ, hiện giờ tài tính lưu động không quá 100.000 kim tệ (khoảng 350 triệu vnđ), mà bản thân Diệp Từ lại có thể một mình lấy ra 50.000, người này quả nhiên không đơn giản.
“Ký hợp đồng không?”
“Đến Hồng Hồ Thành.”
Lúc sau, Thủy Nguyệt Vô Thương và Diệp Từ đi ra khỏi tòa thị chính, trong túi nhiều hơn một phần hợp đồng, ghi hết những điều hai bên bàn bạc vào trong đó.
“Bọn tôi cần chuẩn bị thứ gì?” Thủy Nguyệt Vô Thương nhìn Diệp Từ, anh cười toe toét.
Anh vẫn tưởng mời Công Tử U đến Chiến Thiên Hạ, nhưng không có cơ hội, lúc đây tuy cô từ chối nhưng anh sẽ không bỏ cuộc sớm.
““Thuốc chống lạnh, thuốc kháng băng, mỗi người ít nhất 8 bình, 5 quyển trục vận chuyển ngẫu nhiên trong phó bản, 3 phần cá biển Huân Hương.” Diệp Từ suy nghĩ một chút rồi bổ sung thêm: “Tất cả MT yêu cầu điểm phòng ngự trên 300, DPS chức nghiệp hệ pháp thuật trên 180, chức nghiệp tấn công từ xa công kích trên 200, ít nhất phải có một đạo tặc có tốc độ hơn 5 điểm, một Druid tốc độ hơn 3 điểm, Druid này phải có hóa thú hình gấu.”
Thủy Nguyệt Vô Thương nghe Diệp Từ yêu cầu, chậc chậc miệng:“Yêu cầu không thấp nha.”
“Sao rồi? Trang bị không đồng đều?” Diệp Từ nhếch môi, ánh mắt nhìn anh không sắc bén như thường ngày.
“Không thành vấn đề.” Tuy rằng yêu cầu của Diệp Từ không thấp, nhưng danh tiếng của Chiến Thiên Hạ không phải hư ảo, có thể đạt đến yêu cầu đó :“Vậy 1h chiều mai gặp ngay cửa vào phó bản.”
“Được.”
Cả hai vui vẻ, tạm biệt.
Diệp Từ vừa rời game liền hoảng sợ.
Chỉ thấy Bạch Mạch ngồi xổm bên cạnh nhìn cô chằm chằm.
Ánh mắt dại ra, không biết linh hồn đã bay đi đâu rồi.
Diệp Từ vỗ vỗ trái tim bị dọa, thở dài, sau đó cả giận nói:“Bạch Mạch, anh giả thần giả quỷ làm gì?”
Bạch Mạch không để ý việc Diệp Từ bị dọa, trực tiếp kéo cô ra khỏi máy chơi game hỏi: “Em rời hội?”
“Ừ.” Diệp Từ ách xì 1 cái, muốn lên giường đi ngủ.
“Vì sao?”
“Không vui.”
Bạch Mạch không hỏi tiếp, chỉ nhìn Diệp Từ một hồi, sau đó vuốt đầu cô:“Trong phòng bếp có đồ ăn khuya, không sợ béo liền ăn đi.” Dứt lời, anh xoay người ra khỏi phòng.
Diệp Từ nhìn bóng dáng Bạch Mạch rời đi, cười cười, đứng lên đi ăn bữa ăn khuya, ngủ yên giấc tới sáng.
Ngày hôm sau ăn cơm trưa trong trường học xong, Diệp Từ liền chạy nhanh về nhà, vào game.
Thủy Nguyệt Vô Thương lập tức mời tổ đội, Diệp Từ nhập đoàn, anh nhường chức đội trưởng cho cô, giao quyền phân phối vật phẩm cho Diệp Từ.
“Tôi đến ngay.” Diệp Từ chạy tới Phế Tích Rét Lạnh.
Còn không ra khỏi Hồng Hồ Thành, liền nhận được một lời mời nhập công hội.
Hệ Thống: Mạch Thủy Thâm mời bạn gia nhập Công hội Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước.
Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước? Đây là Công hội của ai? Có điều vì Bạch Mạch, vẫn phải hỏi rõ.
“Đây là công hội của anh, nhanh gia nhập, anh là hội trưởng, sau này có anh che chở, em muốn quậy kiểu nào cũng được.” Kênh trò chuyện riêng truyền đến tiếng cười sang sảng của Mạch Thủy Thâm..