Liệp Hung Kí

Trong đêm Long Nghị dẫn Âu Dương Nhược từ thành phố Khúc Giang trở về Nam châu, sáng ngày thứ 2, vừa đi làm, lão Tất đã đến báo cáo, nói người nhà của Miêu Thu Lam đã đến trung tâm pháp y, chuẩn bị đi nhận thi thể. Ông hỏi: "Đội trưởng Long, anh có muốn đi xem thử không?" Long Nghị hỏi: "Người đến có quan hệ gì với Miêu Thu Lam?" Lão Tất trả lời tổng cộng có 3 người đến, chồng của Miêu Thu Lam Vu Xuyên và con gái của cô, còn một người nữa là thư kí của Vu Xuyên.

Long Nghị gật đầu nói: "Đi, đi xem thử, có lẽ từ trong miệng người nhà cô ấy có thể hỏi ra chút manh mối có tác dụng." Anh dẫn Âu Dương Nhược và lão Tất cùng đến trung tâm pháp y, vừa đến trước cửa phòng để xác, đã nhìn thấy pháp y Huệ Tuyết và một cảnh sát hình sự dẫn theo mấy người bước ra từ trong phòng lạnh. Long Nghị chào hỏi Huệ Tuyết. Biểu cảm trên mặt cô rất lạnh nhạt, chỉ vào người đàn ông trung niên trắng trẻo mập mạp hơn 40 tuổi ở phía sau nói: "Đây là chồng của nạn nhân Miêu Thu Lam, Vu Xuyên."

Lại chỉ về hướng một cô gái khoảng 18-9 tuổi ở phía sau: "Đây là con gái cô ấy." Phía sau còn đi theo một thanh niên cầm túi đeo mắt kính, Huệ Tuyết không giới thiệu, có lẽ là thư kí của Vu Xuyên. Long Nghị nhìn biểu cảm trên mặt cha con Vu Xuyên, đã biết được kết quả nhận xác, hai người có lẽ đã khẳng định nạn nhân chính là Miêu Thu Lam. Huệ Tuyết giới thiệu thân phận của Long Nghị với ba người họ, Vu Xuyên đi lên trước giống như lãnh đạo gặp nhân viên bên dưới bắt tay với Long Nghị nói: "Đồng chí cảnh sát, xin các anh nhất định phải bắt lấy hung thủ đã giết hại vợ tôi, trả cho chúng tôi một công đạo."

Long Nghị gật đầu nói: "Ông Vu, ông yên tâm, cảnh sát thành phố Nam Châu và cảnh sát đường sắt nhất định sẽ cùng hợp tác, toàn lực truy nã, tranh thủ mau chóng phá án. Ngoài ra, chúng tôi còn một số tình hình, muốn xác thực với ông một chút." Anh nhìn về phía sau của Vu Xuyên: "Không biết có tiện nói chuyện riêng một lát không?" Vu Xuyên xoay đầu dặn dò con gái: "Con và thư kí Tống ở đây chờ ba." Ông cùng Long Nghị đi sang một bên, Long Nghị nói: "Chúng tôi muốn hỏi thăm một chút, ông và vợ ông, trong sinh hoạt và công việc ngày thường, có kẻ thù gì không, hoặc có đắc tội qua ai không?"

Vu Xuyên trả lời: "Người như tôi đảm nhận chức lãnh đạo, ngày thường dù ít hay nhiều đều đắc tội qua vài người, nhưng nếu muốn nói có kẻ thù sống chết gì, thì tôi thật nghĩ không ra." Long Nghị lại hỏi thêm mấy câu, không có manh mối có tác dụng gì, cuối cùng anh lại hỏi một câu khác: "Ông Vu, tôi muốn hỏi một chút, quan hệ vợ chồng ngày thường của ông và vợ mình như thế nào?" "Quan hệ vợ chồng? Chúng tôi ngày thường sống với nhau không tệ. Cô ấy là bạn đại học của tôi, thấp hơn tôi 2 lớp. Lúc học chung trường chúng tôi đã yêu nhau rồi, sau khi tốt nghiệp thì kết hôn, cô ấy là người vợ hiền trong sự nghiệp của tôi, chúng tôi luôn yêu thương nhau, tương kính như bân."

Long Nghị nhìn chằm chằm mặt ông, rõ ràng biết ông ta đang nói dối, nhưng từ trên mặt lại không tìm được chút dấu vết nói dối nào. Anh bất giác cảm thán trong lòng, mấy người làm quan này ở trên đài nói dối quen rồi, dưới đài nói dối, cũng không hề đỏ mặt, ngay cả mắt cũng không chớp lấy một cái. Anh đổi sang một đề tài khác hỏi: "Ông Vu, xin hỏi, ngày 21 tháng này, cũng chính là vào 7 đến 9 giờ tối hôm trước, ông đang ở đâu?" Vu Xuyên ngay ra, nhíu mày trừng anh, giọng điệu cứng nhắc nói: "Cậu đây là ý gì? Hỏi chứng minh không ở hiện trường của tôi sao? Cậu nghi ngờ tôi là hung thủ?"

Long Nghị điềm tĩnh nói: "Ông hiểu lầm rồi, đây là trình tự tra án của cảnh sát chúng tôi, làm theo thường lệ mà thôi." Vu Xyên hừ lạnh một tiếng, nói: "Đêm vợ tôi xảy ra chuyện, tôi đang tăng ca ở công ty sửa một văn kiện quan trọng, mãi đến 10 giờ tối mới về, thư kí Tống cùng tăng ca với tôi, cậu có thể đi xác thực với cậu ấy." Không chờ Long Nghị hỏi, ông đã đưa tay ngoắc thư kí Tống qua nói "Tiểu Tống à, cậu cảnh sát Long này muốn biết tối ngày 21 tôi đang ở đâu, cậu nói với anh ta giúp tôi."

Thư kí Tống cung kính gật đầu, đẩy kính nói: "Cảnh sát Long, tối hôm đó, tôi cùng Vu tổng tăng ca sửa một văn kiện ở công ty, 2 chúng tôi bận đến hơn 10 giờ tối mới về." Long Nghị phái hiện vài vấn đề từ trong biểu cảm do dự trên mặt hắn, nhìn hắn nói: "Thư kí Tống, cậu khẳng định lời cậu nói là thật? Cậu có biết, nếu ngụy tạo chứng cứ, làm lệch hướng điều tra của cảnh sát, phải chịu trạch nhiệm hình sự không?"

"Cái này.." trong mắt của thư kí Tống thoáng qua một tia hoảng loạn, nâng mắt lên lén liếc nhìn Vu Xuyên, thấy hắn đang trừng mình, vội gật đầu nói "Tôi.. tôi có thể khẳng định lời tôi nói là thật, bởi vì đêm đó lúc tăng ca, tôi luôn ở cùng Vu tổng." "vậy thì tốt." Long Nghị xoay người nói với lão Tất: "Ông ở lại làm thủ tục cho họ. Huệ Tuyết, nếu kết thúc khám nghiệm tử thi, thì để họ nhận thi thể về đi." Huệ Tuyết gật đầu nói: "Được" Lúc trưa, lão Tất gọi điện cho Long Nghị, nói Vu Xuyên đã làm xong thủ tục nhận xác, chuẩn bị chiều về Nam Xương.

Long Nghị nói: "Không được, hắn còn chưa thể đi, ông bảo hắn chờ tôi ở khách sạn, tôi còn có việc tìm hắn." Lúc anh đến khách sạn của Vu Xuyên, phó tổng doanh nghiệp này đang ngủ trưa trong phòng khách vip, tỏ vẻ không vui đối với việc Long Nghị gõ cửa làm gián đoạn việc nghỉ trưa của ông ta. Long Nghị giả vờ như không thấy sự chán ghét trên mặt ông ta hỏi: "Ông Vu, nghe nói ông tính chiều rời khỏi Nam Châu về Nam Xương phải không?"

Vu Xuyên gật đầu nói: "Đúng vậy, công ty còn một đống công vụ chờ tôi về xử lý, tôi không thể ở đây quá lâu." Long Nghị sờ mũi nói: "Vậy tôi chỉ có thể nói xin lỗi rồi. Từ tình hình hiện tại xem ra, ông e là không thể đi nhanh như vậy." "Tại sao?" Vu Xuyên hơi bất ngờ. Long Nghị nói: "Tôi đã mời cảnh sát Nam Xương điều tra qua rồi, theo như camera nội bộ công ty các ông hiển thị, vào tối ngày 21, ông và thư kí Tống không hề xuất hiện ở công ty. Ông nói ông và cậu ấy tăng ca ở công ty, đơn thuần là nói dối. Vốn tôi chỉ điều tra theo thông lệ, tiện miệng hỏi thăm hành tung đếm đó của ông, bây giờ xem ra, tình hình có lẽ phức tạp hơn tôi tưởng."

Sắc mặt của Vu Xuyên trầm xuống, nói: "Cậu nghi ngờ tôi giết vợ mình?" Long Nghị nói: "Bây giờ vụ án này đã lâm vào một thế bí, cảnh sát chúng tôi chỉ là đang suy nghĩ về mọi khả năng có thể, vừa đúng lúc chứng minh không ở hiện trường của ông, bị tôi chứng thật là giả, cho nên tằm nhìn của cảnh sát, đã chuyển đến chỗ ông. Còn nữa, tôi biết quan hệ giữa ông và vợ ông, không tốt như ông nói, ông có người đàn bà khác bên ngoài, trên cơ bản rất ít khi về nhà. Trên thực tế vợ chồng hai người bây giờ đang trong trạng thái ở riêng, đúng không?"

Vu Xuyên nhìn anh nói: "Cậu đây là đang nói với tôi, tôi có động cơ giết người sao?" "Đây chỉ là một hướng suy nghĩ tình hình vụ án của cảnh sát chúng tôi. Nếu ông không thể nói rõ hành tung của mình vào đêm xảy ra vụ án, vậy thì chúng tôi cho ông vào danh sách người tình nghi tiến hành điều tra, cũng hợp tình hợp lí." "Lý nào lại vậy, cậu chỉ là một cảnh sát nhỏ nhoi, có quyền gì mà điều tra tôi?" Vu Xuyên nổi trận lôi đình "Phó thị trưởng quản lý công tác công an của các cậu là bạn học cũ của tôi, cậu có tin tôi lập tức bảo hắn tước đi chức vụ đại đội trường này của cậu không?"

Long Nghị nhàn nhạt nói: "Hoan nghênh ông báo cáo với lãnh đạo những thiếu sót trong công việc của chúng tôi, nhưng bây giờ, ông phải chấp nhận sự tra hỏi của tôi. Còn nữa, cho dù ông gọi điện cho tỉnh trưởng, thật ra cũng không thể chứng minh lúc xảy ra vụ án ông không có mặt ở hiện trường, đúng không?" "Cậu.." Vu Xuyên bị anh làm cho mất đi khí thế, ngồi lên ghế salong, nghiên đầu nói "Nếu tôi nói rõ hành tung đêm đó, có phải là có thể rửa sạch tình nghi rồi không?"

Long Nghị nói: "Đương nhiên, nếu bằng chứng không có mặt ở hiện trường mà ông cung cấp có thể thành lập, ông lập tức có thể đi ngay." Âm thanh của Vu Xuyên bỗng chốc thấp xuống, nói: "Thôi được, tôi nói, nhưng cậu phải giữ bí mật thay tôi." Long Nghị ngồi vào chiếc ghế đối diện nói "Điều này ông yên tâm, tôi chỉ quan tâm vụ án này, chuyện không liên quan đến vụ án, tôi sẽ không nói ra." "Đêm đó tôi.." Vu Xuyên như ngồi trên đóng kim, đứng lên lau đi mồ hôi lạnh toát đầy trên trán, sau đó lại ngồi xuống "Đêm đó tôi ở Macao, từ ngày 20 đến ngày 22 tháng này, tôi và thư kí Tống đều ở Macao." "Các ông đến Macao làm gì?"

"Tháng trước tôi đến sòng bài Macao, thua một số tiền, đều là tiền của công ty, lần này vốn định đi ăn lại vốn, cho nên.." "Ông đi lúc nào? Về lúc nào?" "Sáng 9 giờ ngày 20 đi, chiều ngày 22 trở về." "Trong khoảng thời gian này có rời khỏi Macao trở về qua không?" "Không có, lúc vợ tôi xảy ra chuyện, tôi đang cờ bạc ở trong sòng bài Macao. Sau đó tôi đã dặn thư kí Tống, nếu có ai hỏi, thì nói tôi cùng cậu ấy tăng ca ở công ty." Long Nghị nói: "Được, chúng tôi sẽ xác thực với cục quản lý xuất nhập cảnh về tình hình này."

"Cảnh sát Long, cậu có thể giữ bí mật thay tôi không?" giọng nói của Vu Xuyên gần như là van xin nói "Nếu chuyện này truyền ra ngoài, thì chức vụ phó tổng này của tôi cũng tiêu rồi." Long Nghị đứng lên nói: "Chuyện này không liên quan gì nhiều đến vụ án hiện tại, tôi có thể đồng ý với ông không nói ra, nhưng nếu ông còn dám gây án nữa, ủy viên nghe thấy chuyện gì đến tìm ông, vậy thì tôi không có cách nào rồi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui