Liễu Lăng Loạn: Độc Phi Khuynh Thành

“Vương thượng, người hôm nay như thế nào lại cũng mời tiểu thất
tới?” Vương hậu đứng bên cạnh vương thượng hỏi, không chút dấu diếm sự
khinh miệt của nàng
“Hôm nay là ngày mọi người cùng nhau vui vẻ, náo nhiệt, nàng không
thấy là thất nhi thực đáng yêu sao?” Vương thượng cười nói, chính là ánh mắt nhìn Cơ Lưu Ẩn rõ ràng là một loại sủng nịch.
Tuy rằng bất quá chỉ là một cái chớp mắt, nhưng ta lại nhìn ra điều đó.
Chẳng lẽ lời đồn có sự nhầm lẫn?
Vương thượng không phải là vì chán ghét Cơ Lưu Ẩn, mới làm cho hắn một mình sống ở ngoài cung sao ?
Lời vừa nói ra, các đại thần đương nhiên cực lực phụ họa “Vương thượng nói rất đúng.”
Vương thượng cười to, mọi người cũng bồi cười, chỉ có Cơ Lưu Ẩn ngây ngốc không biết đã xảy ra chuyện gì, chính là đang chờ đợi đáp án của
ta.
Ta cơ hồ có thể cảm giác được tầm mắt mọi người đều tập trung đến
trên người của ta, giống như ta thành nhân vật chính trên vũ đài vậy, mà người chung quanh hoàn toàn là người xem, đều là một bộ dáng xem kịch

vui.
Kể từ đó, ta tựa hồ không cần biểu hiện như thế nào liền đã có tiếng.
Chính là Hạ Diệp tựa hồ cũng không thích, vốn là sắc mặt đang vui
mừng, giờ lại mang theo vài phần khó chịu, mà đại phu nhân bên cạnh hắn, sắc mặt rõ ràng là vui sướng khi thấy người gặp họa.
Ta không nhìn ánh mắt của mọi người, vẻ mặt lạnh nhạt, hoàn toàn không thèm để ý.
Ta nghĩ giờ phút này trong một khắc, ta rất giống thiên kim đại tiểu thư.
Hạ tam tiểu thư danh hào vốn là đủ vang dội, ta cũng không cần lại làm cho vang thêm một chút nữa.
Chính là ta không rõ, Cơ Lưu Ẩn vì sao sẽ lại nhớ kỹ ta? Rõ ràng
chúng ta không phải chỉ là như hai người xa lạ gặp thoáng qua mà thôi
hay sao?
Lúc này, một giọng nói mang theo vài phần mị hoặc vang lên, phân tán lực chú ý của mọi người “Bổn vương nghe danh Khúc tiểu thư tinh thông
vũ đạo, chẳng biết có được hay không hãnh diện xem nàng biểu diễn một

chút.”
Ta ngước mắt nhìn lên, lại gặp được đôi con ngươi cười như không
cười của hắn, giống như ánh trăng lóe sáng, lại như đêm tối thâm thúy,
làm người ta nhìn không thấu.

Là hắn đang giúp ta sao? Chính là ta cũng sẽ không bởi vậy mà cảm kích hắn.
Loại nam nhân nguy hiểm này đương nhiên là cách càng xa càng tốt, ta cũng không phải là dạng nữ nhân vì hắn mặc dù phải như thiêu thân lao
đầu vào lửa cũng vui vẻ chịu đựng.
Chi nữ của Khúc Thương Chi – Khúc Nhược Vân giờ phút này dĩ nhiên là mặt cười ửng đỏ, vốn là khuôn mặt tuyệt mỹ giờ phút này lại như hoa nở
mùa xuân nở rộ, dù là đều là nữ tử nhưng ta cũng tránh không được một
trận than nhẹ.
Giang sơn vô hạn, mỹ nữ xinh đẹp mỹ miều, trách không được thiên hạ này có nhiều nam tử vì hai thứ này mà hao hết tâm tư.
Nay Đông Hải Quốc định vì tuyển phi, vương thượng tất nhiên sẽ là
không có ý kiến gì, cái ý nghĩ này làm cho các thiên kim tiểu thư lại
nóng lòng muốn ở trước mặt mọi người trổ nghệ tài hoa.
Vì thế bây giờ bắt đầu tài nghệ biểu diễn, nhất định là đẹp như mây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận