Liễu Lăng Loạn: Độc Phi Khuynh Thành

Ta trở về nằm trên nhuyễn tháp, đang chuẩn bị ngủ một giấc, thì người vừa ly khai không lâu đã quay lại.
Hắn không có tiến vào, chỉ là đứng ở phía cửa sổ bên cạnh nhuyễn tháp, Tiểu Tiêu đối với ta nói: “Phụ vương gọi nàng vào cung”
Ta gật đầu, đứng dậy đi đến phía sau bình phong.
Từ lúc gả vào lục vương phủ, Cơ Vô Nhai cũng thỉnh thoảng lại gọi ta trở về. Đối với ta, hắn quả nhiên là sủng ái đến cực điểm.
Chính là trong khoảng thời gian này, những người đó có lẽ khiếp sợ lực lượng của Cơ Lưu Tiêu, mới không có nhiều động tĩnh.
Sau khi sửa sang lại, ta cự tuyệt Cơ Lưu Tiêu đi cùng, một mình một người hướng hoàng cung mà đi.
“Lục Vương phi.” Đi được nửa đường, lại nghe thấy một thanh âm châm chọc theo phía sau truyền đến.
Ta quay đầu, liền thấy Tô nương đứng ở phía sau ta, vẫn là một tư thế oai hùng hiên ngang như cũ.
“Mama.” Ta hành lễ đáp, đáy lòng lại có vài phần xấu hổ.
Dù sao lần trước ta cự tuyệt Cơ Lưu Hiên, chính là không quá mấy
ngày sau lại xoay người gả cho Cơ Lưu Tiêu, ở trong lòng của nàng nhất
định thực oán ta đi.
Nàng hừ một tiếng, xoay người rời đi.
Nhìn bóng dáng của nàng, chắc là đang tìm Cơ Lưu Hiên đi.
Ngơ ngác một lúc, ta liền xoay người, tiếp tục hướng trong cung mà đi.
Cơ Vô Nhai vừa thấy ta, liền cao hứng cười nói: “Không có Tiểu Nhiễm làm bạn, quả nhân thật sự là cô độc a~.”
“Vậy mà phụ vương còn đem Tiểu Nhiễm gả ra ngoài.” Ta làm nũng nói.
Từ sau khi thành thân với Cơ Lưu Tiêu, Cơ Vô Nhai liền bảo ta gọi
hắn là phụ vương, ta hiểu dụng tâm của hắn, dù sao hắn cũng không thể
quang minh chính đại thừa nhận nữ nhi của mình.
Đương nhiên, ta thủy chung hiểu được, đối với vị vương thượng Đông Hải này nhất định là phải lấy lòng.
“Nam đến tuổi phải lấy vợ, nữ đến tuổi phải gả chồng” Cơ Vô Nhai
sủng nịch nhìn ta, cười nói: “Chẳng lẽ Tiểu Nhiễm thật sự nguyện ý mãi ở trong cung cùng lão già này sao?”
“Phụ vương mới không già đâu.” Ta nghĩ đúng là chân lý, con người
trải qua quá nhiều chuyện, cuối cùng có điểm lực bất tòng tâm, may mắn
là Cơ Vô Nhai không nhìn ra phản ứng khác thường của ta.
Kéo tay ta, hắn thân thiết hỏi: “Tiểu Lục đối với con tốt chứ?”
Rốt cục đây mới là vấn đề chính hay sao?
Ta cúi đầu, giống như ngượng ngùng nói: “Tiêu đối với con tốt lắm.”
Mặt mang theo thẹn thùng, lời nói nhỏ nhẹ, ta biết giờ phút này ta
thoạt nhìn rất giống bộ dáng của một cô gái đang trải qua mối tình đầu.
Đây là hiệu quả mà ta mong muốn.
Ta sở dĩ phối hợp với Cơ Lưu Tiêu, chính yếu là muốn làm cho Cơ Vô Nhai biết.
Ta muốn làm cho Cơ Vô Nhai hiểu lầm ta yêu thương Cơ Lưu Tiêu.
Có một số việc, từ lúc ta cùng Cơ Lưu Tiêu bắt đầu diễn trò, thì đã sớm trở thành kế hoạch hoàn hảo.
Quả nhiên, sắc mặt Cơ Vô Nhai hơi hơi có chút khó coi, cầm lấy tay của ta cũng dùng sức vài phần “Tiểu Nhiễm thích hắn?”
Ta ngượng ngùng gật đầu, sắc mặt hắn lại là khó coi thêm vài phần.
“Chẳng lẽ hắn đối với con đã làm chuyện vợ chồng ?” Cơ Vô Nhai thốt ra.
Ta đương nhiên biết hắn muốn nói cái gì, chính là ở mặt ngoài lại
chứa một bộ đơn thuần mà bộ dáng thiên chân hỏi: “Chuyện vợ chồng ? Là
gì ạ?”
Ta nhìn thấy Cơ Vô Nhai thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó cười nói:
“Không có việc gì, chỉ cần tiểu lục đối với con tốt là được rồi.”
“Dạ. Phụ vương cùng Tiêu đối với con đều tốt lắm.” Ta tất nhiên là sẽ không quên làm lung lạc tâm hắn.
Chỉ là dược của ta tựa hồ hạ còn chưa đủ, hắn tuy rằng có khiếp sợ,
nhưng không có khiếp sợ đến mức chính miệng đem tất cả chuyện nói cho ta biết.
Cho nên màn kịch này còn phải diễn tiếp, đến khi hắn chịu không nổi mới thôi.
Đợi cho hắn chịu chính mồm nói cho ta biết tất cả, có một số việc ta có thể nhân cơ hội hỏi hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui