Trạm xe buýt
6 giờ sáng...
- ĂN CƯỚP! Bớ người ta! ĂN CƯỚP!_Hảo la lên toán loạn
Thằng họ "Dâm" tên "Đãng" đang chọc ghẹo con Khánh An hoảng hồn chạy mất dép
- Đừng tưởng mày cứu tao rồi tao có thể dễ dàng tha thứ ày!_Nhỏ gằng giọng
- HaHa...Tui đâu có nghĩ như vậy đâu!
- Trời đất! Tao chửi mày mà mày còn cười được nữa! Có được bình thường không vậy trời?
- Sao bà ghét tui quá vậy? Tui tệ lắm sao?
- Thì...hồi học cấp 2 tao nghe con lớp trưởng đồn thôi! Mà...mày cũng không đến nỗi tệ!
- Không ghét tui nữa hả?
- Vì...Vân Anh...
- Bà với Vân Anh làm hòa đi!_Hảo nói
- Nhưng...
- Vân Anh cũng buồn lắm đó!
- Thật hả?
- Umk!
- À...Ờ...m...Hứ! Tao không thèm làm hòa với con nhỏ đó!_Khánh An xấu hổ chạy đi- Ờm... Cám ơn vì đã giúp tao!
Hảo nở nụ cười rạng rỡ đáp lại.
Trên trường...
- Tui với thằng Thanh quay lại rồi!_Nó gượng gạo
- Vậy mà bây giờ mới nói!_Yến hậm hực
- Hồi nào vậy?_Hảo thắc mắc
- Hôm qua..._Nó lúng túng
- Thằng Thanh vô rồi kìa!_Yến chỉ tay về phía Hắn
Hắn bỏ cặp vào chỗ ngồi rồi vội vã ra ngoài
- Ơ?..._Nó hụt hẫng vì sự mong đợi lúc nãy
- Sao chẳng nói gì với bạn gái mà bỏ ra ngoài luôn là sao?_Hảo thắc mắc
Nó cúi sầm mặt xuống
- À...Chắc không có gì đâu!...
Giờ ra về...
- Thằng Thanh đâu? Sao nó không đi cùng với mày?_Yến tức tối
- Nhắc mới nhớ! Từ lúc học đến ra chơi nó cũng chẳng nói với mày câu nào!_Hảo lấy làm lạ
- Thôi! Kệ đi...Tụi mình về trước cũng được_Nó xua tay
- Kệ gì mà kệ! Đi tìm nó mau!_Con Yến với con Hảo lôi nó đi
- Thôi tui về nhà làm bài tập đây_Nó giật phắt tay rồi chạy đi, tụi con Yến với Hảo phải rượt theo đứt hơi, Nó khựng lại như nhìn thấy gì đó phía sau trường, nó như chôn chân xuống đất, tim thắt chặt lại.
Hắn đang đứng đó, đối diện là một người con gái, cũng học cùng lớp với Nó. Vẻ mặt đỏ lựng kèm với thái độ lúng túng của cô ta đủ khiến cho Nó nhận ra...
- Tui đã thích ông từ lâu lắm rồi! Làm bạn trai tui nha!
Đó là...Tỏ tình. Hắn lặng thinh, không cần ở lại nữa vì... Nó đã biết câu trả lời rồi. Vừa đúng lúc Hảo và Yến hồng hộc chạy đến chỗ Nó. Nó vội vã chạy đi khi chưa kịp nghe câu trả lời của Hắn dành cho cô gái đó, tiếng la lối của tụi bạn khiến Hắn bất chợt nhận ra sự có mặt của Nó vừa nãy. Bỏ lại tiếng khóc nức nở của cô gái xinh xắn vừa mới thốt ra câu tỏ tình, Hắn chạy theo Nó.
Như không còn phân biệt được phương hướng nữa, cùng với hơi thở gấp gáp, những giọt nước mắt như bay vào khoảng không gian lắng đọng hòa lẫn tiếng nấc, đôi chân như muốn rã rời. "Cũng giống như những lần trước,...Thanh chỉ lợi dụng tình cảm của mình thôi..." Những hạt mưa rát buốt như càng khiến cho đôi mắt nó đục ngầu, hơi thở lẫn lộn. Lúc này nó chỉ muốn trốn khỏi cái thế giới to lớn này thôi. Bất chợt!? Hắn siết chặt tay nó.
- Sao vậy?
-..._Nó quay mặt
- Nhìn vào mắt tao...Trả lời đi!
- Sao lại...Sao lại bỏ tao! Tại sao lại lợi dụng tình cảm của tao thêm lần nữa!...Hu...
- "Tôi Không Thích"
- Hả?_Nó sụt sùi khó hiểu
- Đó là câu trả lời của tao mà!
- Sao lại...
- Thấy nhỏ đó cũng đẹp! Vòng 1, 3 đầy đặn, thân hình chữ S, cũng dễ thương! Từ chối thì tiếc quá!
- Vậy thì đi luôn đi!_Nó nức nở- Huhuhu...Nhớ khi quen con nhỏ đó thì đừng lợi dụng tình cảm của nó với lại đừng...đừng lăng nhăng nha...Hu...hu...hix..._Nó dặn dò đủ thứ rồi lặng lẽ đi
- Nè!_Hắn kéo tay nó lại- Sao mày dễ tin quá vậy! Đi thật hả! Không thèm hỏi là tại sao tao lại từ chối lời tỏ tình hả!
- Chẳng phải lúc trước, khi quen tao mày biến thái, lăng nhăng lắm sao?
- Thì bây giờ khác rồi!
- Vậy tại sao mày lại từ chối?
- TAO YÊU MÀY!
Sau câu trả lời khiến nó choáng váng là nụ hôn ấm áp được đặt nhẹ trên làn môi...Đôi bàn tay ấm áp dịu dàng lau đi những giọt nước nóng hổi lăng dài trên đôi má của Nó.
*** THE END ***