- Bực thật!_Yến tức tối- Gặp ai nó cũng thích rồi cua luôn là sao!
- HAHAHAHAHA!!!!!!!!! Tui suy nghĩ rồi, tui sẽ quên được cái thằng ôn dịch đó cho bà coi!_Nước mắt càng chảy thì nó lại càng cố cười tươi hơn nữa, cười đến nheo cả mắt.
- Mẹ nó! Tui bực thằng đó mấy bữa nay!
- A! Tui vừa mới nảy ra 1 ý tưởng! Tui sẽ "vẽ" nên 1 câu chuyện từ mối tình đầu đang còn dang dở này. Nói về 1 mối tình trên mạng và nói về cuộc sống xung quanh tui. Sau đó là 1 cái kết có hậu!
- Nhưng mà 2 đứa chia tay rồi, làm sao bà có thể viết được nữa!
- Khoảng thời gian giữa những cuộc nói chuyện mà tui hay chia sẻ, cho dù tui chưa bao giờ nhìn thấy nhưng tui vẫn còn nhớ mãi giọng nói đó, tui vẫn còn nhớ những gì đã nói với nhau...
Ánh mắt mơ hồ nhớ lại những tháng ngày được nghe giọng nói từ hắn cũng đã đủ để khiến nó cảm thấy hạnh phúc lắm rồi. Nếu như...thời gian ngừng trôi thì nó sẽ ước sẽ mãi mãi luôn bên cạnh hắn...Nhưng...những phút giây đó sẽ không bao giờ có được và thay vào đó là 1 căn phòng trống chẳng có gì ngoài một mình nó. Vì đây chỉ là 1 cái thế ảo được người khác tạo dựng nên và hẳn là...từ đầu, hắn đã không có chút gì gọi là tình cảm thật đối với nó như những đứa con gái khác rồi...Và...từ đó...
- VÂN ANH ƠI!!!!!_Yến vẫy tay gọi
- ỪA! Chờ tui với!_Nó vừa chạy vừa thở hồng hộc
- Mau lên! Xe buýt tới rồi kìa!_Hảo nôn nóng
- Rồi!_Ba đứa cùng lên chiếc xe buýt
- Haiz...! Ngày khai giảng đầu năm cấp 3 mà xui tận mạng!_Nó rên rỉ
- Tại...ai...đi...trể....hả!?_Con Yến với con Hảo trừng mắt nhìn nó
- He...he...he..._Nó gượng cười
Yến và Hảo bây giờ là những đứa bạn thân thiết của nó rồi.
- Chỉ mới đây thôi mà đã lên lớp 10 rồi! Nhanh ha!_Nó vui vẻ
- Ê! Bà già Cẩm Tuyền bây giờ còn đọc truyện bà viết không?_Yến hỏi
- Còn! Mà tui mét bả là bà chê bả già nè!_Nó cười gian
- Thôi đừng mét mà! Tui sợ bả lắm!_Yến van xin
- Tại bà Vân Anh nè! Viết truyện mà còn lôi tui với Yến vô khiến tui phải đọc truyện của bà viết nè!_Hảo thở ngắn thở dài
- Tại 2 bà là bạn thân của tui mà! Phải cho 2 bà vô tác phẩm của tui chứ! À! Mà tui mới "Đá" thằng kia xong!_Nó vừa nói vừa cười
- Thằng Long hả?_Yến hỏi
- Thằng Minh hả?_Hảo tò mò
- Hai thằng đó tui "Đá" cách đây 2 tuần mà! Tui mới bỏ thằng Huy ngày hôm qua! Ai biểu nó kì cục quá làm chi! Vả lại tui chỉ quen mấy thằng đó vì lợi ích cho tác phẩm của tui thôi!
- Cái bà này! Từ lúc bà quên thằng Thanh là bà đã quyết tâm giảm cân! Rồi vừa mới chia tay thằng này rồi lại quen thằng kia, chia tay thằng kia rồi lại quen thằng nọ là sao?_Yến thở dài
- Mà công nhận, từ đó mà thấy Vân Anh đẹp ra hẳn luôn ấy chứ!_Hảo tóm tắt khen
- Hì...Mà bà Cẩm Tuyền mặt lạnh thật đó! Bả cũng góp ý, đánh giá cho 2 tác phẩm của tui cũng nhiều...
- Bả lạnh nhạt lắm! Mà cái gì về tui bà già đó cũng biết hết trơn!_Yến bĩu môi
- HAHAHA!!!
- Vân Anh! Con Khánh An kìa!?_Hảo chỉ tay về hàng ghế sau
Nó không thèm nhìn
Mỗi lần thấy người khác ăn mặc quê mùa thì Khánh An luôn tỏ vẻ khinh thường và luôn ghét người khác chỉ vì cách ăn mặc của họ và luôn nói rằng đó là "Thảm họa thời trang". Chắc là vì Khánh An luôn sống trong sự giàu có và đầy đủ nên không hề biết đến người khác, và thêm vào đó nữa là chuyện nó chơi với Hảo. Chỉ vì chuyện đó...
- Nhiều lần tui đã nói cho Khánh An hiểu nhưng không khi nào mà bả chịu thay đổi cái cách suy nghĩ đó hết! Vả lại năm lớp 6 tui không cho bả mượn truyện tui mua để đọc thì trước mặt tui bả vẫn cười nói nhưng sau lưng tui thì bả nói xấu với người khác! Bó tay bả lun! HAHAHA!!!_Nó cố cười
- Ê! Tới trường Lê Minh Xuân rồi kìa!_Yến reo lên