Ngày 1/9, Hogwarts
Sau khi lễ phân loại kết thúc, mọi người vẫn chưa được ăn và phải chờ thầy hiệu trưởng Dumbledore phát biểu nữa — như mọi năm, tất nhiên rồi. Nhưng Harry tâm trạng rất không tốt, đuôi mắt khẽ giật giật nhìn "giáo sư" Gildeloy Lockhart đang ngồi trên bàn giáo sư, ngay cạnh Voldemort kia — khiến mọi người rất khó hiểu mà nhìn theo rồi nhận ra một người (không hẳn là) lạ mặt trên đó. Kết quả là, còn chưa đợi Dumbledore giới thiệu, những cô gái nhỏ ở phía dưới đã hú hét điên cuồng vì hắn rồi (Lockhart đương nhiên rất kiêu ngạo vì điều này). Mãi đến khi hiệu trưởng phải hô một tiếng thật to để trấn áp mọi người mới có thể nói tiếp.
"Năm nay chúng ta có một sự thay đổi nhỏ: giáo sư bộ môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám Tom Gaunt có việc phải đi công tác trong hai năm, do đó giáo sư Lockhart sẽ dạy thay cho các con trong khoảng thời gian ấy."
Tức thì, ở dưới nổi lên trận bão nho nhỏ. Trong khi các phù thuỷ nhỏ còn bàn tán về giáo sư mới, thì Cứu thế chủ của chúng ta lại tặng cho Voldemort một ánh nhìn thân thương. Sau đó — thật bất ngờ, thưa quý vị: vị giáo sư đình chỉ công tác hai năm kia đi xuống dãy nhà Gryffindor (đến chỗ ai thì khỏi cần đoán cũng biết), gã kéo Cứu thế chủ của bọn họ ra khỏi sảnh đường; lấy lí do là tâm sự tuổi hồng lần cuối trước khi xa nhau.
Mọi người: bộ hai người là đôi chồng chồng yêu nhau lâu năm hay gì?? (c" ತ,_ತ)
Dàn harem của Cứu thế chủ: dm, chỉ là đi công tác thôi mà!? Có cần phải tâm sự tuổi hồng lần cuối như thể vĩnh biệt nhau luôn không?? \\\٩(๑'^'๑)۶////
Harry Potter: không lẽ là vụ lão tỏ tình mình?? (';ω;')
Quay trở lại với chủ đề chính. Voldemort kéo Harry đang còn mơ màng đến phòng vệ sinh nữ đã bị hỏng ở tầng hai, nhân lúc nó còn chưa hồi thần sử dụng Xà ngữ mà ra lệnh mở cửa phòng chứa, trực tiếp ôm nó nhảy xuống khiến ai đó giật mình hoảng hốt. Khi Harry tính mở miệng mắng kẻ đang ôm mình vào lòng thì phát hiện: gã đang cố làm sao để vượt qua đống này một cách nhanh gọn lẹ nhất (vì thời gian của Voldemort là có hạn, và giữa họ còn kha khá điều để nói); vậy là nó rất biết điều mà im miệng chờ lúc được thả.
Sau một hồi vật vã, cuối cùng nó cũng được thả xuống đất; đồng thời cũng hoảng hồn mà nhìn kẻ đứng cạnh bằng ánh mắt không thể tin được: gã gọi con Tử xà Basilisk ra. Nhưng còn chưa để nó nói được bất cứ một từ ngữ nào, con rắn chú— lộn, con rắn thành tin— lộn lộn, con rắn ngàn năm kia rít lên một tiếng chói tai, cho đến khi Voldemort ra lệnh im lặng tiếng ồn đó mới dứt. Lúc này, gã mới bắt đầu giải thích:
「Basilisk, vô hiệu hoá năng lực hoá đá tạm thời cho ta. Nhìn và nhớ cho kĩ, đây là Harry Potter — chủ nhân nhỏ của ngươi.」
Harry — còn chưa hết sốc — Potter: ??!! Lão già ông vừa mới nói cái gì?!
「Chủ nhân, nếu không có gì chứng minh huyết thống thì ta không thể phục dịch cậu ấy được.」Con rắn khẽ rít, và Harry lấy điều này làm vui mừng. Nhưng có vẻ... nó quên mất vết sẹo trên trán rồi thì phải?
「Ngươi cho rằng ta nói như thế vô căn cứ ư, Basilisk?」Voldemort khẽ híp mắt, toả ra một ít khí tức khiến một người một rắn ở ngay gần cảm nhận được rõ nguy hiểm. 「Trong Harry có một phần bảy linh hồn của ta, chuyển từ chiếc mề đay này.」Nói rồi, gã đưa cho nó một vật — là chiếc mề đay Slytherin! Nó kinh ngạc nhìn gã, hoá ra là phần linh hồn nhỏ ấy là từ chiếc mề đay này sao...?
Con rắn nghe vậy, cũng trầm mặc một chút, rồi khẽ cúi đầu phân rõ bề trân bề dưới với Cứu thế chủ, 「Chủ nhân nhỏ, rất lấy làm vinh dự được phục vụ cho ngài.」
Voldemort đứng cạnh nó gật đầu hài lòng, ra hiệu cho Harry tự giới thiệu.
「Xin chào. Ta là Harry, Harry Potter. Ngươi cứ gọi ta là Harry cũng được.」Nó nói một cách máy móc, suy cho cùng thì nỗi kinh hoàng từ năm hai đời trước vẫn chưa hoàn toàn chấm dứt trong tâm trí nó.
「Tốt. Giờ nghe ta nói đây, bắt đầu từ ngày mai ta sẽ phải tới phương Đông để khôi phục hoàn toàn linh hồn. Quá trình này ngốn đến hai năm, hoặc có thể là hơn. Vì thế ngươi ở đây nhớ ngoan ngoãn cho ta, Basilisk. Đừng để ta nghe Harry phản ánh bất kì điều gì về ngươi.」Voldemort dùng tông giọng (mà Harry lẫn Tử xà cho là) nguy hiểm nhất của mình đe doạ con rắn trước mặt, Cứu thế chủ có chút nghi ngờ về khả năng phun nọc giữa Trùm Vol nhà mình với Dơi-trúa Snape.
Sau đó, gã cũng chẳng bỏ qua mà quay ra dặn dò nó kĩ lưỡng,「Còn em, Harry. Trong khi ta đi thì đừng có mà gây ra sự kiện rúng động nào, cũng đừng có léng phéng với con nào thằng nào. Nghe chưa?」Đối với lời đe này, Harry cùng Basilisk đồng loạt cảm thấy có gì đó sai sai; nhưng nó cũng chẳng để tâm cho lắm, nói chuyện một hồi, từ bất ngờ này qua bất ngờ khác (lại thêm nữa là chưa ăn được bao nhiêu, bắt đầu đuối sức) khiến nó hiện tại đang rất buồn ngủ, chỉ gật gật vài cái cho có lệ rồi mém ngã oạch ra sàn mà ngủ.
Thấy thế, Voldemort cũng chẳng nán lại lâu nữa mà chỉ nói thêm một, hai câu với Tử xà rồi bế nó về phòng, cho nó một cái bùa Scourgify¹, thay quần áo các thứ rồi leo lên giường rất tự nhiên mà ôm nhau ngủ.
tbc—
—
scourgify: bùa tẩy rửa, vệ sinh.
hế lô :Đ
THỰC HIỆN THÔNG ĐIỆP 5K CỦA BỘ Y TẾ, CÙNG CHUNG TAY BẢO VỆ CỘNG ĐỒNG. HÃY LÀ MỘT CÔNG DÂN CÓ Ý THỨC VÀ YÊU NƯỚC!
240821
#tsu