Linh Chu

vipvandan.vn :

Chương 1067: Hổ lạc đồng bằng. (2)

Những Tà Đạo bá chủ khác nhìn thấy hai người khô quắp trên mặt đất đều cảm thấy sợ, liên tiếp lui về phía sau, không dám đến gần quan tài Thanh Đồng kia.

Tà Hoàng ngồi ở phía trên, trực tiếp cách không duỗi ra một tay ra, trực tiếp thăm dò vào trong quan tài Thanh Đồng, trảo lên một căn xương cốt tản ra màu đen nồng đậm, bên trong xương cốt kia tản mát ra khói đen nồng đậm, tựa như một lỗ đen thôn phệ tất cả vầng sáng.

Tà Hoàng nắm Diêm Vương xương sườn ở trong tay, lần nữa nhắm mắt lại, tiến hành suy tính, lúc này rất nhanh đã có kết quả, đôi mắt già nua mở ra, tản mát ra vầng sáng chiếu sáng cả Thiên Địa chiếu sáng, nói:

- Thì ra Diêm Vương chính là người chung kết thời đại Phật tu, một sinh linh vô cùng khủng bố, nếu có thể mượn nhờ tà khí trên thi cốt hắn để tu luyện tà công, ta mới có thể ở trên mảnh đại địa Thần Tấn vương triều này tấn cấp đến cảnh giới cao hơn nữa

Tà Hoàng thả Diêm Vương xương sườn lại vào trong quan tài Thanh Đồng, trong mắt sáng tối luân chuyển, nói:

- Truyền mệnh lệnh của ta, không tiếc bất cứ giá nào thu thập Diêm Vương thi cốt. Trên người Phong Phi Vân có lẽ có một đoạn Diêm Vương thi cốt, trước tiên thu hồi đoạn thi cốt trên người hắn đi.

. . .

Thân thể Phong Phi Vân vô cùng suy yếu, sắc mặt tái nhợt, toàn thân không còn chút sức lực nào, thậm chí ngay cả linh khí bên trong đan điền cũng không thể vận chuyển, lúc này tùy tiện đến một tu sĩ Thiên Mệnh đệ nhất trọng cũng có thể lấy mạng hắn.

Phong Phi Vân rất muốn té trên mặt đất ngủ một giấc, nhưng hắn biết rõ lúc này hắn tuyệt đối không thể ngủ, không biết có bao nhiêu truy binh đã chạy đến bên ngoài Thập Vạn Sơn Hà, một khi hắn dừng lại, thì tất sẽ bị bọn chúng đuổi theo.

Tuy rằng những người này đều không thể suy tính ra vị trí cụ thể của Phong Phi Vân, nhưng lại có thể thông qua một ít dấu vết để lại tìm kiếm được lộ tuyến Phong Phi Vân chạy trốn, một khi bị bất cứ người nào trong bọn họ bắt được, vậy thì tử kỳ của hắn cũng đến rồi

Huống chi nơi này chính là bên ngoài Thập Vạn Sơn Hà, dị thú và hung cầm khắp nơi đều có, nếu hắn ngã trên mặt đất, nói không chừng không đến nửa canh giờ là đã bị mãng xà, địa ngạc, hác tham lang đi qua nuốt vào trong bụng, vậy thì chết càng thêm oan uổng rồi.

Trạng thái Phong Phi Vân hiện giờ tuy rằng không tốt lắm, nhưng trên người vẫn mang theo khí tức Vạn Thú Chiến Thể, có thể uy hiếp dị thú bình thường, khiến chúng nó không dám đến gần, mà một khi hắn ngã xuống, vậy thì sẽ khác rồi.

Đã có ba đầu dị thú chú ý tới Phong Phi Vân, một đầu xích hổ cực lớn, cao chừng bốn mét, dài hơn tám mét, trên đỉnh đầu còn lóe lên hỏa diễm nhàn nhạt, không xa không gần đi theo sau lưng Phong Phi Vân.

Đầu thứ hai là một đầu kền kền màu đen, đôi cánh triển khai ra rộng đến 10m, bay thẳng đến trên đỉnh đầu Phong Phi Vân, một khi Phong Phi Vân ngã xuống, nhất định sẽ lập tức mổ xuống, gặm lấy hắn

Đầu thứ ba là một đầu mãng xà dài hơn 7m, thân thể còn to hơn cả thân cây, bò qua trên mặt đất làm lưu lại một vết hằn sâu, lưỡi rắn vừa nhổ ra, một gốc đại thụ cũng lập tức héo rũ, thân cây trở nên đen kịt.

- Hôm nay thật đúng là Hổ lạc đồng bằng, thậm chí ngay cả ba đầu dị thú cũng muốn ăn thịt ta.

Phong Phi Vân nắm Thiên Tủy Binh Đảm trong tay, một bên cảnh giác những dị thú này, một bên lướt qua trong rừng rậm.

Nhưng trời còn chưa có tối mà khí lực trên người Phong Phi Vân đã như dùng hết, mí mắt càng ngày càng nặng, thậm chí nga ycar Thiên Tủy Binh Đảm trong tay cũng không nắm vững, hắn không thể không dừng lại, đặt mông ngồi trên đồng cỏ ướt át, lại dùng một hạt linh đan, bắt đầu điều tức.

Ba đầu linh thú kia cũng bồi hồi cách Phong Phi Vân chừng mười trượng, khi thì thăm dò chụp về phía Phong Phi Vân một phát, phát hiện Phong Phi Vân mở to mắt, chúng liền lại lập tức lui về.

- Muốn đạt được lực lượng cường đại, nhất định phải trả giá một cái giá cực lớn, trong tà hồn của ta ẩn chứa lực lượng tà khí thật sự quá nặng, mặc dù trong thân thể ngươi có được Yêu Ma chi huyết, thậm chí tu luyện ra hai khối Phượng cốt, như vẫn không chịu nổi cổ tà khí tinh thuần này. Kinh mạch và huyết mạch đều phá hư nghiêm trọng, cho dù ngươi mỗi ngày đều nuốt linh đan, cũng cần ba tháng mới có thể chữa trị được, đây là vì thể chất của ngươi đặc thù, nếu đổi thành người khác, mặc dù là thượng vị cự phách Thiên Mệnh đệ cửu trọng, nếu dám tiếp thu lực lượng của ta, vận hành trong thân thể thì hiện giờ đã chết rồi.

Thanh âm Diêm Vương truyền ra.

Phong Phi Vân sau khi ăn vào linh đan, hiệu quả cũng không lớn lắm, thân thể đã thập phần không còn chút sức lực nào, toàn thân không chỗ nào không đau nhức, nói:

- Ba tháng! Ta căn bản không đợi được ba tháng, nhiều nhất ba ngày, người những tiên môn đại giáo kia nhất định sẽ tìm được dấu vết ta lưu lại lúc tiến vào Thập Vạn Sơn Hà, một khi để bọn hắn một đường truy tung tới, vậy thì ta chỉ còn đường chết.

Phong Phi Vân tuy rằng trên đường đi đều tận lực che dấu dấu vết, nhưng nhất định không thể gạt được cường giả chân chính, trừ phi Phong Phi Vân có thể khôi phục thực lực, mới có thể xóa đi tất cả dấu vết, thậm chí không lưu lại bất cứ dấu vết nào.

Nam tử đeo mặt nạ quỷ màu bạc kia vừa đi đến, hào khí trong Tà Hoàng Cung lập tức trở nên không giống trước.

Tà Hoàng cẩn thận nhìn nam tử đeo mặt nạ quỷ màu bạc kia một chút nói:

- Ngươi bị thương?

- Chút tổn thương thôi, không có trở ngại.

Nam tử đeo mặt nạ quỷ màu bạc không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.

Tà Hoàng trầm ngâm một lát, sau đó phất phất tay, thiết khải nam tử vốn kéo lấy Bích Khâu chợt lui về:

- Nếu Thiếu chủ đã cầu tình cho ngươi, vậy thì cái đầu này của ngươi tạm thời gởi lại trên cổ vậy.

Bích Khâu cuối cùng thở dài một hơi, cái mạng này xem như giữ được rồi, may mắn Thiếu chủ kịp thời đuổi tới, bằng không thì không chỉ hắn, mà ngay cả toàn bộ Bích thị nhất tộc kết cục đều sẽ rất bi thảm, Bích Khâu chợt tràn đầy cảm kích với vị Thiếu chủ này:

- Bích Khâu cảm tạ ân không giết của Tà Hoàng, cái mạng này của Bích Khâi sau này sẽ là của Tà Hoàng và Thiếu chủ.

Nói xong lời này liền vội vàng lui về chỗ cũ.

Trong lòng rất nhiều Tà Đạo bá chủ ở đầy đều lộ vẻ thất vọng, nhưng lại không ai biểu hiện ra ngòai, Tà Hoàng không dễ chọc, Tà Hoàng thiếu chủ sao lại dễ chọc chứ? Nếu Tà Hoàng thiếu chủ đã cầu tình cho Bích Khâu, ai còn dám đối nghịch với Tà Hoàng thiếu chủ nữa?

- Phong Phi Vân sở dĩ có thể bộc phát ra chiến lực cường đại như vậy, có lẽ là có chút quan hệ với Diêm Vương trong truyền thuyết

Nam tử đeo mặt nạ quỷ màu bạc nói.

Nghe được danh tiếng Diêm Vương, rất nhiều Tà Đạo bá chủ ở đây đều phát lạnh, không kìm lòng được nghĩ tới một loại truyền thuyết.

- Diêm Vương? Là người phương nào?

Tà Hoàng có chút cau mày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận