Linh Chu

- Ca, ngươi thật đẹp trai!

Tiểu tà ma nói.

Phong Phi Vân nói lời này rất có phân lượng, ít nhất còn được coi trọng hơn lời của tiểu tà ma, không có biện pháp, thân phận của hắn quá đặc thù, hắn là thần vương đương triều, lại là người thừa kế Phong gia làm chỗ dựa, sau lưng còn có yêu nhân cái thế nữa chứ, loại người này nếu không phải chết non, tương lai nhất định là sẽ là nhân vật bá chủ của Thần Tấn vương triều.

Kỳ thật Phong Phi Vân hành động cũng là bất đắc dĩ, vốn bởi vì Kim Tàm Kinh danh tiếng của hắn đã đưa lên đầu sóng ngọn gió, không nên cậy mạnh, cũng không nên hiện thân công khai, nhưng mà bây giờ hắn không được phép nấp trong bóng tối, nhất định phải đứng ra, cho dù bị người ta vây công thì hắn cũng nhất định phải đứng, nguyên nhân có tới ba.

Thứ nhất, hiện tại tất cả mọi người cho rằng Vu Thanh Họa chính là nữ nhân của hắn, hoặc là nữ nhân bị vứt bỏ, tuy đều là Sâm La Điện nói dối, cũng không phải sự thật, nhưng mà các tu sĩ khác không cho rằng là như thế, nếu như hắn trơ mắt nhìn Vu Thanh Họa bị người Sâm La Điện bắt, đánh chết thậm chí là bắt làm tiểu thiếp, như vậy thế nhân sẽ nhìn hắn như thế nào.

Cho nên thời điểm này đâm lao thì phải theo lao, không thể không đứng ra.

Thứ hai, tất cả mọi người biết rõ tiểu tà ma chính là muội muội của Phong Phi Vân, nếu tiểu tà ma đã đứng ra, Phong Phi Vân hắn còn không đứng ra, chắc chắn sẽ bị thiên hạ cười rụng răng.

Thứ ba cũng là trọng yếu nhất, Phong Phi Vân còn muốn lấy huyết cấm thủ trạc trong tay bốn yêu nữ Sâm La Điện, huyết cấm huyền trạc có bốn giọt máu tươi mà hắn cầm sử dụng.

Tình cảnh của Phong Phi Vân hôm nay tất cả mọi người biết rõ, Vu Thanh Họa làm sao mà không rõ ràng, nàng biết rõ hơn ai khác chuyện Phong Phi Vân đúng là tu luyện Kim Tàm Kinh, nếu chuyện này tiết lộ ra ngoài, cho dù Phong Phi Vân có chín cái mạng cũng phải chết không nghi ngờ, bây giờ hắn vẫn đứng ra thay nàng, chuyện này làm cho nàng cảm thấy khó hiểu.

Ma đầu này đánh chủ ý gì đây, ánh mắt Vu Thanh Họa nhìn chằm chằm vào bóng lưng Phong Phi Vân, lần đầu tiên cảm nhận ma đầu này không có đáng giận như vậy.

- Lần này có trò hay xem rồi, Phong Phi Vân đúng là dị loại, vì Vu Thanh Họa cũng dám công nhiên khai chiến với Sâm La Điện, nếu đổi vị trí của ta thành hắn, sợ rằng ta không đứng ra rồi.

Đông Phương Nhất Dạ gương mặt mập ra, ăn mặc đạo y bào hoa lệ, tay áo bồng bềnh, trên mặt tràn đầy tươi cười.

Ngân Câu phiệt cũng có cường giả tới đây, lĩnh đội chính là Đông Phương Nhất Dạ, nhưng mà thiên chi kiêu tử Đông Phương Kính Thủy của Ngân Câu phiệt thì không có xuất hiện.

- Nam nhân động thân đứng ra thay nữ nhân của mình cũng là chuyện đương nhiên.

Long Thanh Dương không sao cả.

Đông Phương Nhất Dạ nhìn qua Long Thanh Dương nói chuyện, đùi run lẩy bẩy, vội vàng cách xa hắn một chút, cao thâm mạt trắc cười nói:

- Ngươi không hiểu Vu Thanh Họa người này, nếu Vu Thanh Họa thật sự bị Phong Phi Vân bội tình bạc nghĩa, nàng căn bản không có khả năng còn mặt mũi ở lại Ngự Thú Trai, thậm chí còn sống trên đời này hay không cũng khó nói.

- Làm sao ngươi biết?

Giọng của Long Thanh Dương mềm mại vang lên, lại tới gần Đông Phương Nhất Dạ.

Đông Phương Nhất Dạ cảm thấy toàn thân nổi da gà, nhưng mà trên mặt vẫn tươi cười như cũ, nói:

- Lão phu quen biết bao người, không nói nhìn chuẩn mười phần, nhưng mà chín phần vẫn phải có.

- Người làm ăn chính là người làm ăn, nếu không ngươi nhìn ta xem nào.

Long Thanh Dương mị nhãn như tơ, ánh mắt thu thủy như sóng gợn..

Đông Phương Nhất Dạ ho khan hai tiếng, nịnh nọt nói:

- Long cô nương chính là đệ nhất mỹ nhân Thiên Long vương triều.

Long Thanh Dương lập tức cười liên tục, bàn tay như ngọc trắng che miệng, thẹn thùng không thôi.

Bắc Minh Phá Thiên, Lý Tiêu Nam cũng chú ý tới chuyện ở bên này, đối với bọn họ mà nói thiên kiêu thế hệ trẻ không ai sánh bằng Phong Phi Vân cùng Tà Hoàng Thiếu chủ, một được vinh dự là đệ nhất thiên tài Thần Tấn vương triều, một chính là đệ nhất Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, rất chờ mong hai người bọn họ giao thủ, xem bọn họ rốt cuộc đạt tới cảnh giới nào.

- Phong Phi Vân không phải là người không có lý trí, hắn biết rõ tình thế bất lợi với hắn mà hắn vẫn đứng ra, chẳng lẽ hắn và Vu Thanh Họa thật sự có cái gì với nhau sao?

Có người không thể lý giải được cách làm của Phong Phi Vân hiện tại.

- Rất khó nói.

Một lão giả khác lắc đầu, nói:

- Nhưng nếu như Kim Tàm Kinh thật sự nằm trên người Phong Phi Vân, như vậy sẽ tiện nghi cho Sâm La Điện.

- Đúng là quá liều lĩnh, cũng quá xúc động, dù sao cũng là người trẻ tuổi, tính cách quá ngông cuồng, không phải chỉ là nữ nhân sao, cũng đâu phải thê tử của hắn.

- Từ khi Tà Hoàng quay về, khí diễm Sâm La Điện bành trướng cực hạn, đã áp qua Phổ Đà sơn, thậm chí áp đảo triều đình, đây là tiết tấu đả đảo Thần Tấn vương triều ah.

- Hôm nay nói không nhất định sẽ có cảnh chém thần vương tế cờ, sau đó tranh giành thiên hạ, diệt đương kim vương triều.

...

- Ha ha, thật không hỗ là thần vương ‘ trùng quan nhất nộ vi hồng nhan, huyết tẩy thiên lý đồ thương sinh ’ , hôm nay xem như kiến thức, nhưng mà chỉ bằng mình ngươi mà đối kháng cả Sâm La Điện, ngươi cũng đánh giá cao mình quá rồi.

Hộ pháp trưởng lão Hồng Tiến nói ra.

Phong Phi Vân trực tiếp bỏ qua Hồng Tiến, ánh mắt của hắn tập trung nhìn qua Tà Hoàng Thiếu chủ, mà lúc này Tà Hoàng Thiếu chủ cũng nhìn qua hắn, khí diễm cả hai va chạm với nhau, giống như biển sao mênh mông, che đặt trời cao, lộ ra khí chất thần thánh, không có nửa phần tà khí.

Trong người Phong Phi Vân có một vạn đầu dị thú chiến hồn lao ra ngoài, chúng tự hành hóa thành vạn thú lĩnh vực, vô số dị thú hung quang tụ tập cùng một chỗ, giống như ngàn vạn ánh sao vây quanh mặt trăng.

Hồng Tiến cũng xem như cự đầu tà đạo, còn chưa có ai bỏ qua hắn như thế, trong lòng vô cùng tức giận, lạnh giọng cười nói:

- Phong Phi Vân ngươi cho rằng chỉ câu nói của ngươi là có thể hù cường giả Sâm La Điện sợ hãi hay sao, vậy ta cứ mắng, xem ngươi làm vì được ta, Vu Thanh Họa chính là kỹ nữ dâm...

Phốc.

Một côn sắt khổng lồ áp xuống, đường kính của nó thô hơn mười trượng đè xuống, một gậy đè chết Hồng Tiến, huyết nhục văng tung tóe, xương cốt hóa thành bột phấn, hắn còn chưa nói xong đã thân tử đạo tiêu, nghiền nát thân thể, máu tươi đang bốc cháy giống như lò lửa cháy hừng hực.

- Giết ngươi thì như thế nào.

Phong Phi Vân cầm Kình Thiên Côn trong tay, uy thế bức người, thu hồi ánh mắt đối mặt Tà Hoàng Thiếu, vạn đầu dị thú chiến hồn quanh người của hắn gào thét, hắn hiện tại đã là Thiên Mệnh thất trọng, có thể vận dụng rất nhiều lực lượng của Kình Thiên Côn, một gậy đánh xuống có thể gia tăng lực công kích mười tám lần.

- Ngươi... Lớn mật...

Một thái thượng trưởng lão Thiên Mệnh bát trọng sơ kỳ của Sâm La Điện vô cùng giận dữ, bàn tay vỗ vào trong hư không, đánh ra kình đạo ba động như nước, hư không hóa thành màn nước, màn nước có đường kính vài trăm trượng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui