Linh Chu

- Cái này... Tỷ tỷ là người tu phật...

Vu Thanh Họa nhìn thấy bộ dáng bất lực của tiểu tà ma, nàng không thể ngoan tâm nói lời cự tuyệt, kỳ thật trong lòng của nàng cũng đắng chát.

Oa.

Tiểu tà ma lập tức khóc thét lên thương tâm gần chết, bi thương thê lương nói không nên lời.

Vu Thanh Họa cảm giác mình thiếu nợ Phong Phi Vân nhân tình quá lớn, giúp hắn chiếu cố muội muội cũng là đương nhiên, do dự thật lâu mới nói:

- Nha đầu, đừng khóc, tỷ tỷ đáp ứng ngươi còn không được sao?

- Thực.

Tiểu tà ma chợt không khóc, con mắt mở to ra.

Vu Thanh Họa cười cười, gật gật đầu.

- Úc a, đi thôi.

Tiểu tà ma vẫn còn một tia nước mắt trên khóe mi, đứng lên rời đi.

- Đi đâu.

Vu Thanh Họa có cảm giác bị lừa.

Tiểu tà ma nói:

- Ca ca trước khi đi có truyền âm cho ta, hắn nói bảo ta đi Ngự Thú Trai chờ hắn, sau khi hắn làm xong mọi chuyện sẽ đi tới đón ta.

Cười cười, nói:

- Đến lúc đó ba người chúng ta là người một nhà, cùng nhau giết về Phong gia, đúng không, chị dâu, ha ha.

Cách Đồng Lô Sơn mấy chục vạn dặm có vô số cấm địa và khu vực tử vong, nhưng mà không có một chỗ nào có thể làm khó thanh đồng cổ thuyền.

Phong Phi Vân đứng trên boong thuyền thanh đồng cổ thuyền, tốc độ còn nhanh hơn cả sao băng, không ai có thể đuổi theo hắn, chỉ mười phút hắn đã vượt qua địa vực mười mấy vạn dặm, bỏ đám cường giả phía sau thật xa.

Đúng lúc này cảm giác nguy cơ xuất hiện, bầu trời trên cao mở ra, một đạo cột sáng đánh xuống giống như thiên đạo trảm, ngay cả bầu trời cũng chấn động.

Đây là có người cách hư không thi triển sát phạt chi thuật, uy năng khó có thể nói rõ, cự phách cũng bị chém giết.

- Cách hư không mấy vạn dặm, cho dù là sát thuật kinh thế cũng suy yếu quá nhiều, muốn giết ta nói dễ vậy sao.

Phong Phi Vân đảo tay, lóe lên một cái, Kình Thiên Côn bộc phát hào quang sáng ngời đánh vào trời cao, Kình Thiên Côn nhanh chóng đánh nát đạo ánh sáng kia.

Oanh.

Cột sáng tứ tán, hóa thành quang vũ.

Phong Phi Vân cảm giác cánh tay run lên, hổ khẩu đau nhức, nếu không phải thân thể của hắn cường đại, hiện tại cánh tay bị chém đứt thành hai đoạn rồi, hiển nhiên người nọ vừa ra tay chính là Thiên Mệnh cửu trọng, cách mấy vạn dặm bộc phát chiến lực khủng bố như thế, thiếu chút nữa đánh Phong Phi vân bị thương.

Ầm ầm.

Một âm dương tà đồ hiện ra trong hư không và đánh xuống, biến lớn vài trăm mét, nó từ trong tầng mây giáng xuống, hào quang vạn trượng.

Đây là tam phẩm linh khí do cường giả tuyệt đỉnh vận dụng, cách lấy mấy vạn dặm muốn đánh chết Phong Phi Vân.

Uy năng âm dương đồ này không đơn giản, trực tiếp chấn nát núi sông chung quanh sụp đổ, dòng sông thay đổi tuyến đường, đại địa sụp đổ, tà uy cái thế, dưới chân nhân không ai có thể ngăn cản được.

Phong Phi Vân chỉ có thể toàn lực thúc dục thanh đồng cổ thuyền, không ngừng tránh né âm dương tà đồ trấn áp xuống, dù là như thế vẫn có vài đạo tà quang xuyên qua thanh đồng cổ thuyền, nếu không có thanh đồng cổ thuyền ngăn cản bảy thành lực công kích, chỉ sợ Phong Phi Vân giờ phút này cũng đã trọng thương.

- Đáng giận, đám người kia vì Kim Tàm Kinh đúng là điên cả rồi.

Phong Phi Vân vận dụng tất cả át chủ bài của mình ra thủ hộ thân thể mình, toàn lực thúc dục thanh đồng cổ thuyền không ngừng tránh né âm dương tà đồ và các loại thuật pháp giáng xuống.

- Phong Phi Vân, ngươi cho rằng tốc độ của ngươi nhanh thì có thể thoát được sao?

Một giọng nói mang theo uy nghiêm khiếp người từ trên cao vọng xuống, đây là âm thanh truyền lại từ cách đó mấy vạn dặm.

Tuy đám người này không cách nào đuổi kịp thanh đồng cổ thuyền, nhưng lại có tu vị vô cùng khủng bố, có thể cách không công kích, có thể truyền âm thanh chấn nhiếp Phong Phi Vân.

Oanh.

Lại một kiện tam phẩm linh khí từ trên trời giáng xuống, chính là một thanh chiến kiếm, nó giống như thủy ngân mười vạn cân, kiếm hồn lợi hại, bộc lộ uy năng có thể đồ thần trảm tiên, chém thẳng vào thanh đồng cổ thuyền.

Đây cũng là cao thủ tuyệt đỉnh ra tay, tu vị cao đến dọa người, đã có thể bộc phát toàn bộ uy năng của chiến kiếm, phát ra lực công kích tăng hai mươi bốn lần..

Chủ nhân chiến kiếm che dấu khí tức, không người nào biết ai đã ra tay với Phong Phi Vân, nhưng mà hắn cố ý che dấu khí tức, nói không chừng cũng là một người trong thế lực giao hảo với Phong Phi Vân, ví dụ như triều đình, ví dụ như Phong gia, ví dụ như Ngự Thú Trai, ví dụ như Ngân Câu phiệt, ví dụ như Vạn Tượng Tháp.

Vì thánh điển như Kim Tàm Kinh, cho dù là hảo hữu vẫn có thể hạ độc thủ.

Cho dù là người tin tưởng nhất cũng không thể tin tưởng.

Thanh đồng cổ thuyền hiểm lại càng hiểm né qua, cuối cùng thanh chiến kiếm không chém trúng thanh đồng cổ thuyền, kiếm khí mạnh mẽ chém vào mặt đất, trên mặt đất lưu lại vết kiếm dài mấy chục vạn trượng, chém đứt một con sông, từ trên cao nhìn xuống, nhìn thấy mặt đất bị chém nham nhở, từ đó có thể thấy chiêu kiếm này khủng bố cỡ nào.

Nếu kiếm này chém vào thanh đồng cổ thuyền, nói không chừng Phong Phi Vân cũng bị kiếm khí xé rách.

- Các ngươi đã muốn đuổi theo, vậy ta sẽ cho các ngươi xuống địa ngục.

Phong Phi Vân trực tiếp thay đổi hướng của thanh đồng cổ thuyền, vậy mà bay về phía đám cường giả đuổi theo phía sau, thời điểm còn cách đám cường giả kia mấy ngàn dặm, thanh đồng cổ thuyền lại chuyển hướng bay sang hướng đông.

Tất cả mọi người cũng chuyển hướng theo, nhanh chóng theo đuôi.

Ầm ầm.

Các loại thuật pháp cùng linh cùng tế ra đánh vào thanh đồng cổ thuyền, tuy tuyệt đại đa số đều bị Phong Phi Vân tránh thoát đi, nhưng mà vẫn có công kích không cách nào trốn thoát, chỉ có thể đón đở, làm cho Phong Phi Vân cũng bị thương nặng nhẹ khác nhau, nhưng mà hắn cắn răng, tại kiên trì, rốt cuộc bay tới bên ngoài cấm địa tử vong trong Đồng Lô Sơn, trực tiếp xông vào bên trong.

Phong Phi Vân từng nhìn một góc địa đồ Đồng Lô Sơn của Diệp Ti Loan, biết rõ vị trí này có cấm địa tử vong, từ ký hiệu người vẽ vẽ ra, đây chính là địa vực không được tiếp cận.

Một góc địa đồ của Diệp Ti Loan chính là giáo chủ mạnh mẽ nhất của Nhật Nguyệt Tiên Giáo vẽ ra, cấm địa tử vong ngay cả giáo chủ này cũng không dám tiếp cận, nói rõ nơi này có tồn tại cực kỳ khủng bố.

Đây là sa mạc đầy cát vàng, nó chỉ có phạm vi hai ngàn dặm, bên trong không có bất kỳ thảm thực vật và sinh vật nào cả, chỉ có một chút tảng đá cực lớn, tảng đá tán loạn, mỗi một khối giống như núi lớn vậy, vừa đến ban đêm thì tỏa ra hào quang u ám như ma trơi trong sa mạc.

- Đây là cấm địa tử vong khủng bố nhất, vì sao không cảm nhận được sự khủng bố của nó chứ?

Phong Phi Vân khống chế thanh đồng cổ thuyền bay vào trong sa mạc.

Trên bầu trời có vài chục kiện linh khí giáng xuống, có công kích không trúng, có một ít công kích vào thanh đồng cổ thuyền, mà có công kích dánh vào sa mạc.

Tu sĩ đuổi giết Phong Phi Vân sau lưng biết nơi này là cấm địa tử vọng, bọn họ đuổi tới bên ngoài ngàn dặm thì cách không đánh giết Phong Phi Vân, bọn họ cảm giác sẽ nhanh chóng đuổi kịp Phong Phi Vân, cả đám dùng tốc độ nhanh nhất phi hành trong bầu trời thấp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận