Linh Chu

Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ băng tâm thánh cốt, xinh đẹp rực rỡ, khí chất thần thánh như ở trên trời. Nhiều thiên kiêu cúi đầu trước mặt nàng, xem nàng như thần.

Thiếu chủ Hoàng Kim thánh phủ, thiên kiêu Vô Thọ tinh cung vây quanh Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ, rất cung kính với nàng, ngăn cách nhiều tu sĩ địa thị hơi thấp, sợ bọn họ làm phiền thánh nữ.

Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ vốn đến Cửu Tiêu tiên thành du lịch, luận đạo với một vị Vũ Hóa tiên hiền. Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ biết thiếu thành chủ thành thân, nàng đến chúc mừng. Lưu Tô Tử rất thân với Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ, nói chuyện vui vẻ.

Phong Phi Vân đè nén cảm xúc, sắc mặt dần tự nhiên hơn.

Phong Phi Vân bâng quơ hỏi:

- Tiểu thư nhà chúng ta và Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ dường như quen rất thân?

Lão nhân không biết thân phận thật của Phong Phi Vân, đinh ninh hắn là người hầu Lưu Tô Tử mới nhận.

Lão nhân suy nghĩ giây lát, nói:

- Ngươi đi theo tiểu thư thời gian ngắn, có một số việc không biết. Tiểu thư và thánh nữ quen nhau từ nhỏ, ngươi nghĩ tại sao Tiêu Thiên Duyệt cưới tiểu thiếp được nhiều thiên tài tuấn kiệt đến tham gia? Thật ra bọn họ đến vì Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ.

Phong Phi Vân híp mắt, hiểu vài hứ. Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ có thân phận cao quý biết bao, vực chủ gặp nàng còn phải cung kính, đâu dễ lộ mặt thường xuyên? Tất cả là Lưu Tô Tử bày mưu.

Tiêu Thiên Duyệt nhận được tin

Thủy Nguyệt Thánh Nữ đến, gã vội bỏ xuống công việc chạy tới ngay, tràn đầy hân hoan.

Thánh nữ giáng lâm là rất hãnh diện, hôn lễ ngày hôm nay sẽ là giai thoại.

Thủy Nguyệt Thánh Nữ đứng trong áng mây, các đsoa tiên vụ vòng quanh người, làm thiên cung này càng tiên linh hơn.

Lưu Tô Tử cầm quạt, một tay chắp Sau lưng, phong độ phiên phiên bước ra.

Lưu Tô Tử cười nói:

- Thiếu thành chủ cưới tiểu thiếp thứ một trăm lẻ bốn, nên phạt uống một trăm lẻ bốn ly mới được.

Tiêu Thiên Duyệt nhìn thấy Lưu Tô Tử đi ra thì ly ngọc bên môi khựng lại. Sao nàng chưa chết? Tiêu Thiên Duyệt rất bất ngờ, lòng nổi lên cảm giác không may. Xem ra người đến gây chuyện.

Tiêu Thiên Duyệt ngạc nhiên thấy Lưu Tô Tử xuất hiện nhưng gã không sợ, dù sao gã bài bố bắt nàng không để lại dấu vết. Dù Lưu Tô Tử nói ra trước mặt mọi người thì không có chứng cứ gì, không ai tin tưởng, Tiêu Thiên Duyệt có thể chối bay chối biến.

Tiêu Thiên Duyệt là rồng phương trong cõi người, trí tuệ thâm sâu, bề ngoài không thay đổi.

Tiêu Thiên Duyệt cười nói:

- Thủy Nguyệt Thánh Nữ đại giá quang lâm, đừng nói là phạt một trăm lẻ bốn ly, phạt một trăm lẻ bốn vò thì ta cũng phải uống! Ha ha!

Lưu Tô Tử cũng cười, nói tiếp:

- Ngày tốt thế này chỉ uống rượu thì không vui.

Có người hùa theo:

- Đúng, đúng, ta nghe nói thiếu thành chủ tu thành Cửu Tiêu thần lực, trở thành thiên kiêu thứ bảy của Cửu Tiêu tiên thành từ xưa đến nay thành công tu luyện Cửu Tiêu thần lực. Sớm muốn lĩnh giáo một phen!

Người khiêu chiến là thiêu kiêu Vô Thọ tinh cung. Thiên kiêu tuổi còn trẻ nhưng huyết khí rất mạnh mẽ, trán mở thiên nhãn, lưng mọc đôi cánh ánh sáng, tạo cảm giác vô cùng thần thánh.

Tiểu tước giá đến từ Bổ Thiên Nhân tước phủ nói:

- Hôm nay là ngày thiếu thành chủ đại hôn, khiêu chiến so tài gì chờ sau đi.

Lưu Tô Tử đổ dầu:

- Đã lâu mười hai cảnh tây nam không gặp thịnh thế này, hiếm khi có nhiều thiên kiêu tụ tập lại. Ngày tốt thế này nếu không luận bàn e rằng Sau này quần hùng khó có thời gian tụ họp như thế.

Người thiếu chủ Hoàng Kim thánh phủ rực rỡ sắc vàng, lưng hiện ảo ảnh cổ thú hoàng kim, chiến ý hừng hực.

Thiếu chủ Hoàng Kim thánh phủ nói:

- Đúng vậy! Thủy Nguyệt Thánh Nữ du lịch khắp thiên hạ, sau ngày hôm nay e rằng khó gặp. Thịnh thế này hiếm có lần thứ hai, nếu không đánh sảng kháoi thì Sau này không còn cơ hội.

Nhiều thiên tài tuấn kiệt muốn khoe tài trước mặt Thủy Nguyệt Thánh Nữ, hy vọng sẽ được thánh nữ ưu ái.

Tiêu Thiên Duyệt cũng động tâm. Thân phận, địa vị Thủy Nguyệt Thánh Nữ cao, hiền giả Vũ Hóa cảnh chưa chắc gặp được nàng. Cơ hội này rất hiếm có, suốt đời khó gặp một, hai lần.

Có người cẩn thận nói:

- Các thiên kiêu tài tuấn ở đây tu vi quá cao, nếu đánh nhau khó thu tay về, sẽ tổn thương hòa khí. Thiếu thành chủ tân hôn đại cát, không ai muốn thấy có gì bất trắc xảy ra. Ta đề nghị đừng đánh nhau.

Tiêu Thiên Duyệt nổi cảnh giác, liếc hướng Lưu Tô Tử. Nữ nhân này đến không có ý tốt, lỡ con cái đại nhân vật nào gặp chuyện trong Cửu Tiêu tiên thành thì sẽ tính sổ Cửu Tiêu tiên thành.

Linh giác nói cho Tiêu Thiên Duyệt biết chuyện hôm nay rất quái dị, phải cẩn thận ứng đối.

Tiêu Thiên Duyệt cười nói:

- Ta thấy Dạ Thường huynh nói đúng, hôm nay xảy ra chuyện gì bất trắc thì rắc rối to, so tài khiêu chiến gì thì chờ sau đi.

Chủ nhà đã lên tiếng, những người khác không ngang bướng đòi khiêu chiến nữa.

Mọi chuyện diễn ra trật tự chỉnh chu, không có gì rắc rối xảy ra. Tiêu Thiên Duyệt thở phào nhẹ nhõm.

Đinh!!!

Tiếng chuông vang lên ngay giữa Cửu Tiêu tiên thành, tiếng chuông du dương truyền khắp bầu trời.

Giờ lành đã đến.

Đám người hầu đưa tân nương vào, mấy lão tổ Mộng gia có mặt trong đó. Bọn họ mặc áo đỏ, mặt hồng hào, sáng lạn.

Ba lão nhân Cửu Tiêu tiên thành chạy đến, thuộc hàng tổ phụ của Tiêu Thiên Duyệt. Bọn họ nhận được tin Tiêu Thiên Duyệt báo, hành lễ với Thủy Nguyệt Thánh Nữ xong ngồi trên ghế cao nhất trong phủ. Mỗi người tỏa ánh sáng tiên chói mặt, tu vi rất sâu, chấn nhiếp toàn trường.

Đây là bá chủ thật sự, tuy không phải thành chủ Cửu Tiêu tiên thành nhưng có địa vị rất cao trong này.

Phong Phi Vân bắt đầu chuẩn bị, hắn biết Lưu Tô Tử sắp làm khó dễ. Phong Phi Vân kiếm cỡ đi ra, nhanh chóng mặc ngược áo da phượng vảy rồng, biến mất trong không khí.

Phong Phi Vân đã hứa với Mộng Thái Nhạc là sẽ cướp Mộng Lăng Yến về. Trông chờ Lưu Tô Tử từ bi là không thực tế, Phong Phi Vân chỉ có thể dựa vào mình.

Lưu Tô Tử đứng sâu trong phủ, tiên vụ bao quanh. Phong Phi Vân liếc hướng đám người hầu, thấy Phong Phi Vân đã biến mất. Đám lão tổ Mộng gia hộ tống tân nương đến trước mặt các tu sĩ, chuẩn bị bái đường.

Khóe môi Lưu Tô Tử cong lên, tay búng cái bóc.

Trong đám người vang lên tiếng rống:

- Ha ha ha ha ha ha! Nghe nói tân nương đã có người yêu nhưng bị thiếu thành chủ cưỡng bức bá chiếm, không biết chuyện có thật không?

Thanh âm đột ngột làm phủ thiếu thành chủ im lặng.

Mọi người nhìn nhau, biểu tình quái dị, tìm kiếm người vừa ra tiếng.

Đám người cười thầm trọng bụng:

- Ai mà không biết tốt xấu, nói câu đó trong ngày thành hôn của người ta? Chẳng khácn òa cố ý làm Tiêu Thiên Duyệt bẽ mặt.

Trưởng bối Cửu Tiêu tiên thành đứng dậy, mắt tỏa thần quang, thấy rõ hư không, suy tính Càn Khôn. Trưởng bối Cửu Tiêu tiên thành nhìn chằm chằm mỗi người có mặt, tìm kiếm người mới nói bậy bạ.

- Vừa rồi là ai nói chuyện?

Trưởng tử vực chủ Xích Mộc vực khó chịu nói:

- Nhìn ta làm chi? Ta là bằng hữu tốt của thiếu thành chủ, sao có thể nói câu đó?

Tiêu Thiên Duyệt lắc đầu, gã cảm thấy không phải trưởng tử vực chủ Xích Mộc vực.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận